Editor: Đào Tử
_______________________________
"Lục Y?"
"Hai chữ Lục Y là khuê danh khi còn bé gia phụ của nô lấy."
Lo lắng Dương Ái Liên nghe không hiểu, người phụ nữ lại cười giải thích với Dương Ái Liên là hai chữ nào.
"Lấy từ 'Chiêm bỉ Kì áo, lục trúc y y' trong Kinh Thi."
_Trông kìa khúc quanh sông Kì, Tre xanh tốt đẹp um tùm.
Dương Ái Liên chân thành ca ngợi: "Nghe quả là cái tên rất đẹp."
Trái lại tên của mình, Dương Ái Liên không khỏi phiền muộn. Tên có xuất xứ rất phong nhã, lấy từ《 Ái Liên Thuyết 》của Chu Đôn Di, các trưởng bối hy vọng chị ta có phẩm chất cao quý như "Sen", ngụ ý nghe rất tốt, nhưng đọc ra lại nghe rất thô.
Lục Y phu nhân mỉm cười đáp lại.
Dương Ái Liên mời nàng ngồi xuống từ từ nói.
"Vừa rồi tôi nghe chồng tôi nói mới biết kiếp trước chúng ta là... À, có loại quan hệ ước định tại đá Tam Sinh?"
Chị nói khá uyển chuyển.
Lục Y phu nhân người ta còn một tờ đơn kiện anh Dương trên tòa án âm phủ.
Anh Dương nghe xong di chuyển vị trí một chút.
Anh ta vốn ngồi tại vị trí cách khoảng hai nắm tay bên người Dương Ái Liên, vì tuyên thệ chủ quyền, rút ngắn khoảng cách chưa đầy một nắm đấm.
Sau khi dời vị trí xong, còn nhịn không được nhìn thoáng qua Lục Y phu nhân.
Có xíu cảm giác diễu võ dương oai, nhưng cũng có một tí ấu trĩ nói không nên lời.
Lục Y thu tình cảnh này trong mắt, khóe môi mỉm cười nhẹ chưa từng tản đi, cũng chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-5-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690430/chuong-804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.