Editor:Đào Tử
__________________________
"Mày cmn —— mày là cái thá gì!"
Tư thái cường thế nhìn từ trên cao xuống của Bùi Diệp kích động tâm lý phản nghịch của một người.
Sự tức giận nhục nhã đã vượt qua nỗi sợ hãi bị bạo lực.
"Ông mày muốn g**t ch*t mày, mày chết như thế nào cũng không biết."
Hắn gần như điên cuồng ném đồ xuống đất, nghiến răng nghiến lợi, má cũng theo động tác dùng lực mà căng thẳng.
"Mày cmn ở trường học tính là cái giống gì, rời khỏi trường học, mày tính là thứ rác rưởi gì!"
Hắn bộc phát dẫn tới sắc mặt ba người khác trắng bệch.
Dù trong lòng đồng ý lời của hắn, nhưng hành động vẫn lựa chọn ngăn cản dẫu không có tác dụng mấy.
"Mày đừng chọc giận nó, hiện tại rõ ràng nó điên rồi, cẩn thận nó một là không làm, đã làm thì làm cho trót... Chúng ta coi như xong đời..."
Mặc dù trong lòng cảm thấy hành vi của bọn họ với "Tiểu Thương" không tính là phạm tội, nhưng cũng sợ lỡ đâu chứ.
Tên vừa đánh người vừa đập vỡ thủy tinh trước mắt này, rõ ràng là phần tử bạo lực kh*ng b*, việc cấp bách bây giờ là phải bảo đảm an toàn cho mình.
"Điên rồi? Tao thấy đầu óc nó rất tỉnh táo!"
Đồng bọn rõ ràng không để mình chịu lép vế.
Từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng chịu loại oan ức này, bị người ta nhục nhã như cháu trai.
"Làm lớn chuyện thì làm lớn chuyện, một tờ chứng nhận tốt nghiệp, đệt, làm như tao hiếm lạ lắm!"
Sắc mặt ba người khác hơi có dị sắc, nhao nhao thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-5-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690418/chuong-792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.