Editor: Đào Tử
____________________________
Xuất, xuất sư? ? ?
Kinh hoảng bất thình lình làm cho biểu cảm của bốn đệ tử đều trống rỗng.
Thiếu niên Vân Xung như thắt nút đầu lưỡi, lắp bắp suýt nữa cắn lưỡi chính mình.
"Sư, sư tôn, Người nói cái gì mà 'Xuất sư' chứ?"
Là cậu lý giải "Xuất sư" sai, hay là cái đó đồng âm với "Xuất sư"? ? ?
Hẳn là cái sau đi, cái trước làm sao có thể được. Không nói cái khác, chỉ dựa vào huấn luyện nghiêm khắc của sư tôn, tư thế người vải nhỏ tận tình làm cho bọn họ quay cuồng, khoảng cách "Xuất sư" của bọn họ nhất định là xa vời. Thiếu niên đã chuẩn bị tâm lý "Ta và sư tôn so xem ai mệnh dài hơn".
Bùi Diệp thản nhiên nói: "Ta nói 'Xuất sư' chính là 'Xuất sư', đường sau này -- các con phải tự mình đi."
Lời nói của cô giống như một quả bom nổ tung bên tai bọn họ, nổ tung đến đầu óc các thiếu niên ong ong, mất đi năng lực suy nghĩ trong thời gian ngắn.
Lấy lại tinh thần, thiếu niên lộn nhào.
Vân Xung hoảng sợ mà khổ sở: "Sư tôn, chẳng lẽ các đệ tử làm không tốt sao?"
Cậu nhập môn khó khăn lắm một năm, cuối cùng Nga Thiên Nguyên tứ sư muội nhập môn cũng chỉ có nửa năm, làm thế nào bất thình lình toàn bộ đều "Xuất sư"??
Vân Xung thậm chí hoài nghi mình đang nằm mơ...
Nếu như đây là mơ, vậy cũng quá kinh khủng quá kinh dị!
Nga Thiên Nguyên cũng nói: "Đệ tử còn chưa học được một hai tinh túy của sư tôn, làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690222/chuong-774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.