Editor: Đào Tử
____________________________
Dựa theo nước bước của phó bản trò chơi lúc trước, mặc kệ chủ động hay là bị động, Bùi Diệp ít nhiều đều phải tham gia vào kịch bản chủ tuyến ẩn giấu.
"... Vừa rồi còn sầu não làm sao mời chân nhân ra tay tương trợ được đấy..." Thẩm Hồng nói đến đây, khóe miệng đang mím tán thưởng nhếch lên một độ cong, tầm mắt thưởng thức không chút kiêng dè dừng lại trên mặt Bùi Diệp, đôi mắt màu xám khói linh động mà thâm tình, "Hiện tại xem ra, rõ ràng là ta quá hạn hẹp. Hàm Ngư chân nhân có đức độ lại có lòng nhân hậu. Thiên hạ chúng sinh gặp nạn, chân nhân há sẽ khoanh tay đứng nhìn?"
Dứt lời, trên mặt Thẩm Hồng hiện lên ba phần hổ thẹn.
Chàng không nên có chút chần chờ, Hàm Ngư chân nhân là người tốt cây ngay rễ thẳng, nhân phẩm không cần chất vấn.
Bùi Diệp: "..."
Dù là da mặt dày hơn tường thành như Bùi Diệp c*̃ng sinh ra ba phần chột dạ.
Cô không biết nên nói gì hơn, đành yên lặng lấy ra một thanh kẹo que vị trái cây A Tể yêu quý, cũng là kẹo phiên bản giới hạn.
Thẩm - thổi phồng Bùi Diệp - Hồng nhìn thanh kẹo lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay Bùi Diệp, biểu cảm mất tự nhiên trong giây lát.
"Đây cũng là kẹo đạo hữu tịch thu từ đứa bé trong nhà?"
Bùi Diệp khéo léo bóc vỏ kẹo ra, đặt kẹo đường tỏa ra mùi hoa quả ở bên môi, đầu lưỡi cuốn vào trong miệng.
Hương trái cây nồng đậm lan tràn khắp môi lưỡi, khó trách A Tể thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690196/chuong-748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.