Editor: Đào Tử
____________________________
Hai gò má Chưởng môn chân nhân mất hết máu.
Thoạt nhìn còn lạnh hơn ba phần so với vầng trăng ở phía trên.
Cánh môi hắn run rẩy, nội tâm đấu tranh kịch liệt...
Lặng im một hồi, trên mặt vô cùng phức tạp mở miệng.
"Quả thực, phân tích của muội có mấy phần đạo lý... Nhưng chỉ bằng điểm ấy cũng không thể nói rõ cái gì, chưa kể 'Tai hoạ ngầm' trong người Ngọc Cẩn sư đệ vẫn chưa có thành tựu, cũng không có điều kiện làm ác, giả sử có điều kiện này, hắn có lý do gì tổn thương Hàm Ngư sư muội?"
Những lời này của hắn hơi nhỏ.
Thay vì nói hắn đang nỗ lực thuyết phục Bùi Diệp bỏ đi suy đoán này, chẳng bằng nói là thuyết phục chính mình.
Bùi Diệp đứng tại góc độ của Chưởng môn chân nhân có thể lý giải tâm trạng của hắn lúc này.
Biết rõ Ngọc Cẩn chân nhân là "Ma Đế thượng cổ đọa ma" chuyển thế, Chưởng môn chân nhân c*̃ng không từ bỏ, vẫn xem như Chấp pháp trưởng lão Lăng Tiêu tông, sư đệ mình thương yêu nhất, thậm chí giấu bí mật này kỹ càng, không bàn bạc với trưởng lão tông môn -- điều này nói rõ hắn còn ký thác hy vọng với người sư đệ này. Nhưng nếu như cái chết của Hàm Ngư chân nhân có dính đến "Ma Đế", Chưởng môn chân nhân là Đại sư huynh, sẽ còn che chở y à?
Người đả thương là sư đệ của mình, người bị hại chính là người mình yêu...
Bất luận là đáp án nào, người tổn thương sâu nhất vẫn là Chưởng môn chân nhân.
Bùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690170/chuong-722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.