Editor: Đào Tử
____________________________
Phượng Tố Ngôn cảm thấy thiếu niên Thích Thủy kể chưa tỉ mỉ xác thực.
Chưởng môn chân nhân, Hàm Ngư chân nhân và Ngọc Cẩn chân nhân quả thực tồn tại quan hệ "Tình tay ba" không mấy ổn định, nhưng nói Cơ Kích chân nhân và Hàm Ngư chân nhân quan hệ tốt, có chút trở mặt với Ngọc Cẩn chân nhân lại nhìn không ra lắm. Rõ ràng là Cơ Kích chân nhân và Hàm Ngư chân nhân không lạnh không nhạt.
Cơ Kích chân nhân mới vừa rồi còn ở trên đường phàn nàn Hàm Ngư chân nhân ngụp lặn lười biếng nhưng khi nhìn thấy hình dáng Hàm Ngư chân nhân rồi, vẻ mặt lãnh đạm đi, ngược lại hỏi han ân cần với Ngọc Cẩn chân nhân ở bên cạnh-- các thiếu niên không nhịn được thầm than, Cơ Kích chân nhân là Tsundere à?
Dùng phương thức ngây thơ như vậy biểu đạt bất mãn bị leo cây?
Bùi Diệp sờ mũi một cái, phớt lờ ánh mắt cầu cứu Ngọc Cẩn chân nhân quăng tới, yên lặng nghe đôi sư tỷ đệ này trò chuyện.
"Ngọc Cẩn sư đệ, hôm nay trời đẹp..."
"Ừm, thời tiết rất đẹp."
"Vậy đệ ăn cơm chưa?"
"Vẫn chưa." Dù là Ngọc Cẩn chân nhân luôn luôn mang nét mặt lạnh lùng như băng tuyết cũng có chút sụp đổ không thể nói chuyện được nữa, thế nhưng Bùi Diệp lại giống như mù, không để ý đến nỗi quẫn bách của y. Rốt cuộc, Cơ Kích chân nhân cũng cảm thấy ép buộc sư đệ trò chuyện quá tàn nhẫn, chủ động kết thúc chủ đề.
Nàng tìm cái cớ đẩy mấy vãn bối ra.
"Thích Thủy sư điệt, các con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690162/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.