Editor: Đào Tử
____________________________
Thiếu niên Thích Thủy không hiểu hỏi ngược lại: "Tại sao phải sợ?"
Phượng Tố Ngôn nói: "Lúc tu sĩ giải quyết mâu thuẫn... Bình thường sẽ không quá để ý đến bên cạnh có người bình thường hay không nhỉ..."
Nói dễ nghe là ngộ thương, khó nghe một chút chính là xem mạng người như cỏ rác.
Dù sao Phượng Tố Ngôn cũng chưa từng nghe nói tu sĩ tiểu thuyết tu tiên nào hại người bình thường sẽ ngồi tù hoặc là một mạng đền một mạng.
Cái này cùng một đạo lý với đại hiệp trong tiểu thuyết võ hiệp hành tẩu giang hồ, cướp phú tế bần, tại khách đ**m lật bàn đánh người còn không cần bồi thường, quan phủ quản được những đại hiệp này sao? Tương tự như vậy, quốc gia trên thế giới này có thể quản lý được những tu sĩ này sao?
Mặc dù kiếp trước có rất nhiều người không hài lòng với quốc pháp, nhưng Phượng Tố Ngôn là lính đánh thuê sinh tồn cũng rất rõ ràng, quốc pháp tồn tại là vì bảo hộ người bình thường nhỏ yếu. Nếu như toàn bộ thế giới thật sự lâm vào trạng thái không trật tự, người bình thường sẽ chỉ sống ngày càng kém, vĩnh viễn không có một ngày xoay người, bởi vì bọn họ quá nhỏ yếu, có được thứ gì thì có thể bị người mạnh hơn tùy ý cướp đoạt, căn bản không tích lũy được vốn liếng.
Theo Logic ấy, thành trấn trước mắt không nên hài hòa như vậy.
Thiếu niên Thích Thủy hiểu lo lắng của cô, cười nói: "Lăng Tiêu tông sẽ không cho phép."
Tại thế giới cường giả vi tôn, đệ nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690159/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.