Editor: Đào Tử____________________________Không khí hiện trường vô cùng xấu hổ.Thiếu niên Thích Thủy nghe Ngọc Cẩn chân nhân nói c*̃ng vô thức ngẩng đầu nhìn, cũng nhận ra thân phận của hắn -- dù là Chưởng môn chân nhân mặc mũ choàng màu đỏ rộng thùng thình, toàn thân che kín mít, nhưng mà-- vẫn liếc mắt một cái là có thể nhận ra.Thế là thiếu niên Thích Thủy vội vàng đứng lên, cung kính hành lễ với Chưởng môn chân nhân nói: "Đồ nhi bái kiến sư tôn."Đầu óc Chưởng môn chân nhân nóng lên, nói một câu hối hận suốt đời."Các người nhận lầm người rồi."Ngọc Cẩn chân nhân và thiếu niên Thích Thủy đều lâm vào trầm mặc quái lạ.Thật lâu, thiếu niên Thích Thủy chỉ chỉ roi dài đỏ thẫm bên hông hắn hỏi: "Nhưng đây là pháp khí của sư tôn mà?"Một trong những pháp khí mang tính biểu tượng của sư tôn nhà mình, làm đồ đệ đương nhiên không thể mắt mù nhìn lầm.Ngoại trừ cây roi màu đỏ thẫm này, bội kiếm của hắn cũng là của Chưởng môn Lăng Tiêu Tông chân nhân, cả hai đều từng lên "Tạp đàm Lăng Tiêu" do Cơ Kích sư thúc sáng lập. Chớ nói đệ tử Lăng Tiêu tông, bất kỳ một tu sĩ hai đạo chính ma nào thích xem "Tạp đàm Lăng Tiêu" cũng sẽ không nhận lầm.Có lẽ bọn họ sẽ không nhớ kỹ chủ nhân pháp khí trông ra sao, nhưng tuyệt đối sẽ không nhận lầm bộ dạng pháp khí.Pháp khí của người nổi tiếng chính là danh thiếp của người nổi tiếng.Chưởng môn chân nhân đang muốn bác bỏ dù đuối lý, Ngọc Cẩn chân nhân nhàn nhạt bổ một đao.Y nói: "Chưởng môn sư huynh muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690147/chuong-699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.