Editor: Đào Tử
_____________________________
Tin tưởng Hàm Ngư sư tỷ và y?
Ngọc Cẩn chân nhân rời xa lục đục tranh vương vị với nhau mấy trăm năm suýt nữa bị câu nói này chọc cười.
Thẩm Hồng và y không đánh nhau thì không quen biết, tuy hai người có quan hệ cá nhân nhưng không đạt đến trình độ "Hảo hữu chí thân", với Hàm Ngư sư tỷ càng là lần đầu gặp mặt -- nói khó nghe một chút, Thẩm Hồng và bọn họ không quen, bọn họ c*̃ng không hiểu rõ Thẩm Hồng, vậy phần "Tin tưởng" này từ đâu mà đến?
Nhẹ nhàng một câu liền muốn lừa gạt sư tỷ đệ bọn họ đi "Bí cảnh Lật Sơn" mạo hiểm?
Thẩm Hồng cho rằng y tu luyện nhiều năm đến nỗi đầu óc mụ mị?
"Vấn đề này không nói rõ, ta không -- "
Ngọc Cẩn chân nhân còn chưa nói xong lập tức nghe Hàm Ngư sư tỷ nhà mình tự quyết.
"Được, vấn đề này ta đồng ý."
"Hàm Ngư sư tỷ!"
Ngọc Cẩn chân nhân suýt nữa lộ ra biểu lộ ngoài vô cảm.
"... Sư đệ cho rằng người này làm việc nói chuyện che che lấp lấp, ý đồ không rõ, không thể dễ dàng tin."
Ngay trước mặt Thẩm Hồng chất vấn Thẩm Hồng không có lòng tốt, nếu là bình thường Ngọc Cẩn chân nhân không làm vậy.
Nhưng bây giờ tức giận, nói chuyện c*̃ng mang mấy phần không khách khí.
Vốn tưởng rằng lời này sẽ chọc giận Thẩm Hồng, ai ngờ tay phải người này giương nhẹ, ánh sáng xanh hiện lên, trong tay xuất hiện một phiến quạt chạm khắc lưới xanh tươi.
Cán quạt treo một con gấu trúc ngây thơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690122/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.