Editor: Đào Tử
_______________________________
"Hàm Ngư sư thúc, Người xác định?"
Thiếu niên Thích Thủy nhìn vòng tròn dưới chân cô có chút hoài nghi.
Bị hạn chế trong vòng tròn, cái này có khác gì bia ngắm?
"Ta xác định, các con cứ việc dùng tất cả thủ đoạn, đừng che giấu."
Phượng Tố Ngôn tỉnh táo phân tích, thử dò xét nói: "Nhưng mà Hàm Ngư sư bá, con nghe nói tiên nhân đều có bản lĩnh chân đạp không trung. Nếu Người đạp một cái bay lên, chỉ cần không ra phạm vi vòng tròn không coi là phạm quy, ba người bọn con muốn đánh thắng căn bản không thể nào nha..."
"Vậy ta liền sửa đổi quy tắc một chút, phàm là thân thể ta hoàn toàn rời mặt đất liền coi như ta thua, thế nào?"
Phượng Tố Ngôn: "..."
Nội tâm của cô càng có dự cảm không lành.
Bùi Diệp lại hỏi ba người.
"Các con còn có gì muốn bổ sung? Hoặc là chỗ nào không hiểu?"
Ba người Vân Xung lắc đầu.
Bùi Diệp nói: "Nếu không có nghi vấn, vậy -- đến chiến!"
Dứt lời, ba thiếu niên lựa chọn phương thức công k*ch th*ch hợp với bản thân nhất.
Hai người Vân Xung và Thích Thủy không cần phải nói, bọn họ đều có cơ sở tu luyện, Thích Thủy còn tính là thiếu niên ưu tú trong lứa tân sinh, đánh một cái bia ngắm phạm vi cố định, tất nhiên là đánh cự ly xa tương đối thỏa đáng. Phượng Tố Ngôn liền tương đối lúng túng, cỗ thân thể này của cô bị phế hệ thống thiên phú và linh căn còn chưa khôi phục, không có cách nào kéo dài khoảng cách công kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690112/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.