Editor: Đào Tử
_________________________________
Thật tình không biết, gần vườn hoa đang có một đôi mắt lặng lẽ nhìn chằm chằm hai người.
Chủ nhân đôi mắt này là Bùi Diệp.
Thấy cảnh này cũng là trùng hợp.
Phòng khách Bùi Diệp ở mặt tiền hướng vườn hoa, đứng trên ban công không chỉ có thể nhìn thấy toàn cảnh vườn hoa, còn có thể thấy khung cảnh sườn núi.
Ăn uống no say uống chút rượu, thưởng thức ánh trăng ngửi hương hoa, tháng ngày dễ chịu.
Hai gò má nhiễm men say đỏ ửng, dường như ngay cả ánh mắt cũng mê ly.
Cố Thánh đang ở ban công bên cạnh làm việc, thi thoảng có thể nghe tiếng xào xạc lật qua lật lại tài liệu, bầu không khí hài hòa yên tĩnh.
Làm việc mệt mỏi, Cố Thánh sẽ còn đối đáp với Bùi Diệp, hai người câu được câu không trò chuyện.
Nội dung rải rác không có chủ đề, từ quan hệ gia đình đến sở thích hứng thú, lại đến từng li từng tí trong vườn hoa.
Bùi Diệp vừa uống rượu, vừa nằm nghiêng trên ghế nằm, một tay chống cằm yên lặng nghe giọng Cố Thánh.
Không tỉ mỉ nghe nội dung, chỉ nghe thanh âm đã đủ hài lòng.
"Không ngờ gia chủ Cố nhiều sở thích như vậy."
Chếnh choáng dâng lên, cơn buồn ngủ vây khốn.
Lúc này trông cô lười biếng hơn ban ngày rất nhiều.
Hai mắt Cố Thánh cong nhẹ: "Những sở thích nhỏ này có thể thư giãn áp lực và phiền não công việc mang tới rất nhiều."
Bùi Diệp nói: "Có thể thấy, gia chủ Cố là người bận rộn."
Cơm nước xong xuôi liền làm việc, văn kiện một chồng rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690073/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.