Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu
Trans: Minh Nguyệt
Beta: Beltious Soulia/Dã Linh
Chương 68 (1192):
Sắc mặt của Thượng Quan Cảnh lướt qua nét buồn bã, nhưng nhìn thấy vẻ kỳ vọng trên mặt Đường Giảo thì nói, "Vậy bản vương xin phép Hoàng huynh, qua hai ngày thì đưa nàng đi Giang Nam, sao nào?"
"Vương gia, chàng đúng là một người quá tốt, chàng tốt với thϊếp quá." Đường Giảo không tiếc lời khen.
Thượng Quan Cảnh vốn còn đang buồn, nhưng giờ thì hết rồi.
"Vương gia, vương gia, không hay rồi, đại sự không ổn rồi."
Quản gia từ phía sau thở hổn hển chạy đến, khiến Thượng Quan Cảnh không vui, "Hô to gọi nhỏ, làm ngựa sợ dọa Vương phi thì sao?"
Nghe Thượng Quan Cảnh nói như vậy, đáy mắt quản gia có một mảnh xót xa.
Trong hai mắt của ông ẩn hiện nước mắt, không cần biết Thượng Quan Cảnh có kiên nhẫn hay không, ông nhỏ giọng, nghẹn ngào nói bên tai hắn, "Vương gia, vừa nhận được tin Quốc chủ Trần nửa đường quay về gặp phải cướp núi. "
"Vậy liên quan gì đến bản vương?"
Thấy thấy dáng vẻ không để ý của Thượng Quan Cảnh, quản gia than thở một hơi, run rẩy mở miệng, "Xe ngựa Giảo phi nương nương ngồi, vì ngựa bị hoảng sợ nên xông xuống dưới vách núi, giờ không rõ sống chết. Nghe người ta nói, vách núi đó cao vô cùng, nhìn không thấy đáy, nhìn xuống là một mảnh sương mù cuồn cuộn, rất nhiều người đã phán định người mất mạng..."
"Ông nói gì?" Thượng Quan Cảnh không thể tin được mà hỏi, giật cổ áo của quản gia, thiếu chút nữa là xách ông lên, "Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/282010/chuong-1166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.