970.16
"Cảm giác như đi ăn chực ấy." Tả Nhiên nhíu mày lại, nhưng rồi nhớ ra gì đó, "Có điều cậu ta không từ chối ngồi xe chúng ta."
"Hôm nay cũng tính là đã đạt được mục đích, thân cận với cậu ta hơn?" Ngụy Lượng dò hỏi.
Tả Nhiên gật đầu, "Có thể nói như thế." Hắn cười, "Tao tin chẳng mấy chốc cậu ta sẽ tín nhiệm chúng ta."
"Chúng ta là những người duy nhất đứng bên cậu ta, cậu ta chỉ có thể tin chúng ta thôi, đúng không?" Đôi mắt Ngụy Lượng sáng lên, "Sau đó chúng ta sẽ theo đuổi cậu ta, tao không tin lần này cậu ta không lộ ra bản chất. Cậu ta cố gắng kiếm tiền như thế, một ngày kiếm được mấy vạn, chẳng lẽ không phải để thỏa mãn cái tính ham hư vinh à?"
"Đúng vậy. Mấy ông chủ kia thấy cậu ta đẹp, hấp dẫn, còn trả giá cao như thế, rõ ràng cậu ta biết ưu thế của mình."
Cả hai vừa đi vừa phân tích, hoàn toàn bỏ qua nụ cười tươi sáng khiến mình xúc động. Không ai tin nữ sinh như thế không ham hư vinh. Một ngày nào đó, bọn họ sẽ vạch trần gương mặt đó, khiến cô giống với những nữ sinh khác.
Đường Quả về nhà, Hứa Mỹ Huệ đang ở trong phòng khách. Thấy cô về, bà cười tươi, "Tiểu Quả về rồi hả con?"
"Dạ mẹ." Đường Quả cười lại với bà, "Hôm nay ông chủ rất hào phóng, cho con lì xì 5000. Con bán hàng trích hoa hồng cũng tầm hai vạn."
Hứa Mỹ Huệ nghe vậy, cười cong mắt, "Bé con của mẹ giỏi quá. Thôi muộn rồi, đi rửa mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/281936/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.