933.66
Đường Quả nghe chàng nói vậy, giữ lấy mặt chàng, ghé sát vào, "Ồ, vậy A Thừa muốn nói gì?"
"Đương nhiên là muốn cùng Quả Nhi thành phu thê chân chính. Ta đã chờ ngày này lâu lắm rồi." Cảnh Thừa vô cùng thẳng thắn, "Hiện giờ hậu cung của Quả Nhi cũng chỉ có mình ta."
Đường Quả cười cong mắt, "Còn hai tháng nữa mà? A Thừa không cần vội, cứ từ từ."
Cô vỗ mặt chàng rồi đẩy chàng ra, kéo lấy chiếc áo đã bị chàng vò nát, "Trẫm còn tấu chương cần phê, A Thừa tự đi luyện kiếm chơi đi."
Cảnh Thừa: "..."
Chàng chỉ có thể trơ mắt nhìn nữ hoàng kiêu ngạo nhà chàng rời đi, thở dài một tiếng.
"Hoàng phu muốn luyện kiếm ạ? Nô tỳ sẽ mang đến cho ngài." Cung nhân vội nói.
Cảnh Thừa liếc một cái, nhàn nhạt đáp, "Không luyện."
Quả Nhi không ở đây, khỏi cần luyện kiếm. Luyện cho ai xem? Không khí chắc?
Không có Quả Nhi, chàng không hứng luyện kiếm.
Tô Thanh xuất cung, ở trong viện tử kia vài ngày.
Y không cam lòng. Y đã thay đổi chủ ý rồi. Y sẽ không đi đối phó nữ hoàng nữa, y phải có được nàng.
Trong mộng chỉ có nữ hoàng, nhắm mắt lại cũng nghĩ đến nàng.
Y không thể quên được nàng, nhưng y không phải Nam Vân Xuyên, không thể ôm một đống đồ vật, cả ngày chìm đắm trong đó rồi làm trò khùng điên.
Y muốn gì, y sẽ nỗ lực có được, không từ thủ đoạn.
Nữ hoàng là nữ hoàng Tây Thánh cao quý.
Y muốn có được nàng, buộc phải mạnh hơn nàng.
Ban đầu, Tô Thanh dự định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/281929/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.