883.16
Đường Nặc Nguyệt rất kích động, nhưng để cho Tiêu Tấn không hoài nghi gì, cô thấp thỏm nắm lấy tay y, "Nữ hoàng muốn gặp ta, có phải muốn hại ta không?"
Móng tay Đường Nặc Nguyệt cực kỳ dài, khiến Tiêu Tấn vô cùng đau đớn.
Nhưng bây giờ y đang diễn là một nam tử thâm tình biết suy nghĩ cho Đường Nặc Nguyệt nên cố gắng chịu đau, vuốt mặt cô, "Đừng sợ. Nếu nàng sợ, ta vào cùng nàng, được chứ?"
"Thật sao?" Đường Nặc Nguyệt vui vẻ, "Tiêu Tấn, vậy tốt quá. Chàng đưa ta vào đi."
Tiêu Tấn cũng vui vẻ. Có khả năng vài cung, y có thể liên lạc với hai người kia.
Đến lúc đó có thể bàn bạc làm sao để tiến hành bước tiếp theo.
Đường Nặc Nguyệt cười ha ha trong lòng. Thằng chó chết này lộ ra biểu cảm thâm trầm như thế, nhất định là đang tính kế bà đây mà.
Tốt lắm, vậy bà cũng không khách khí.
Mỗi người một tâm tư tiến cung. Nhưng điểm chung là rất kích động.
Đường Quả đã sớm để hệ thống giám thị Đường Nặc Nguyệt sau khi Đường Nặc Nguyệt thông minh lên. Khi cả hai tiến cung, còn theo dõi phản ứng của bọn họ trong suốt chuyến đi.
Không thể không nói, Đường Nặc Nguyệt nhớ rất dai, biểu hiện vô cùng tốt, hầu như không thấy sơ hở. Cô thể hiện vô cùng tinh tế dáng vẻ của một nữ tử to cao nhưng sợ chết và đần độn.
Đường Nặc Nguyệt dùng sức nắm tay Tiêu Tấn, Tiêu Tấn ngoài cười nhưng trong không cười, cố nhịn.
Dù sao y cũng từng là hoàng tử, bị đối xử như thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/281919/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.