842.51
Tần Cửu ôm eo cô vợ nhỏ, nhàn nhạt nói, "Có bổn đạo ở đây, đừng mơ gϊếŧ được cô ấy. Dù không có bổn đạo, cũng gϊếŧ không nổi."
Câu nói này suýt nữa khiến Phương Vân Trì tức hộc máu.
Nhưng đây là sự thật, hắn chỉ có thể trừng cả hai.
"Các vị, chúng tôi đi trước.* Đường Quả cười tít mắt với các đạo sĩ kia, "Nghe A Cửu nói mọi người cũng là đạo sĩ bắt quỷ, sao không ai bắt tôi thế?"
"Không dám, không dám." Đám người vội vàng lắc đầu cười khổ. "Chúng tôi nào dám động vào cô."
Đây đâu phải Quỷ vương, khéo là Quỷ hoàng luôn rồi.
Không thể dây vào, không thể dây vào.
Hơn nữa, trong thôn cũng toàn kẻ ác, người ta làm thế cũng không thể xen vào được.
Bọn họ nhận ra âm khí đã biến mất, xem chừng có liên quan đến cô. Mấy tiểu quỷ đó không phải đã bị cô ân mất đấy chứ?
Nhưng nghĩ lại thì, với sức của cô hiện tại, cô cần gì phải ăn tiểu quỷ.
Hiếu kỳ, có người lên tiếng hỏi, "Cô Đường, xin hỏi tiểu quỷ chết oan trong thôn đâu hết rồi?"
"À, bọn họ hả? Tôi siêu độ cho họ, đưa vào luân hồi rồi. Làm cô hồn dã quý nhiều năm như thế, quá đáng thương. Họ cũng giống tôi, tôi tốt bụng đưa họ đi một lần."
Tất cả nghe xong, ngơ ngác.
Đùa?
Quỷ cầu siêu cho quỷ?
Nhưng nghĩ lại thì, cô là quỷ như thế, làm được cũng chẳng có gì lạ.
Có thể nói, nữ quỷ này thật khác biệt.
Dưới ánh mắt của mọi người, Đường Quả bay đến trên lưng Tần Cửu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/281911/chuong-685.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.