Tống Dã chỉ làm một chuyện là dụ nhà họ Tống xuống biển làm ăn, còn đâu là nhà họ Tống tự mình hại mình.
Nghĩ lại cũng thấy buồn cười. Sau khi Tống Thắng Vinh chết, anh có về một lần. Nghe người trong bệnh viện nói, lúc ông ta chết, liên tục lẩm bẩm tên anh và Tống Thanh.
Đối với chuyện này, Tống Dã cực kỳ bình tĩnh. Sở dĩ anh trở về là để nhìn cái kết của Chu Nhã Phượng.
Một bà lão già nua, xanh xao vàng vọt, ánh mắt nhìn anh vẫn tràn đến căm ghét như cũ. Tống Dã cũng không thèm để ý, môi cong lên một nụ cười, nắm tay vợ yêu chào hỏi với người quen rồi rời khỏi nhà họ Tống.
Từ đây, anh không liên quan gì với nhà này.
Ra khỏi nhà họ Tống rồi, anh còn nói với Đường Quả, "Người đã chết được siêu thoát, người còn sống phải tiếp tục đau khổ."
"Sẽ có người không hề biết hối cải, mãi mãi cũng không nghĩ rằng mình sai." Đường Quả chỉ Chu Nhã Phượng, ánh mắt bà ta nhìn Tống Dã như muốn ăn tươi nuốt sống.
Hai người về thành phố Đường, về sau còn nghe được tin Tạ Thế Quân li hôn với Trần Anh.
Năm này, đúng lúc con gái nhỏ của Tạ Thế Quân tốt nghiệp đại học thì anh lựa chọn li hôn.
Nếu như Trần Anh chỉ là tính tình không tốt thì Tạ Thế Quân cũng không lựa chọn như thế.
Đường Quả về sau còn nghe được là Trần Anh vượt quá giới hạn. Chuyện này xảy ra từ nhiều năm trước, nhưng Tạ Thế Quân vì con mà không làm ầm lên, tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/279253/chuong-626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.