Nhất thời, đại học Đường thị là trường có nhiều giảng viên giỏi nhất nước, năm đầu tuyển sinh đã thu hút được vô số sinh viên đến lấp kín trường. Ai ai cũng mong trải qua được cuộc sống đại học huyền thoại ở đây.
Đường Quả và Tống Dã thành công thành nhóm sinh viên đầu tiên của trường. Hai người học chung lớp, người dạy cũng là các đại văn hào.
Tân Tử Nguyệt cũng nhậm chức, dạy Toán học. Nhưng có các đại văn hào và vô số người có thành tích Toán học rất cao ở đây, chuyện dạy Đường Quả và Tống Dã thật sự không đến lượt cô ta.
Nhất là khi biết ông ngoại Tống Dã là cụ Nguyên rất thích Đường Quả, cô ta càng không dám làm loạn.
Hơn nữa, trong sân trường còn có rất nhiều đề mục Đường Quả viết. Nhìn những dòng chữ kia, Tân Tử Nguyệt không thể không thừa nhận, gái quê này là gái quê giỏi nhất thế giới, không phải người đơn giản.
Càng khiến cho Tân Tử Nguyệt bị đả kích là, Đường Quả là thiên tài Toán học
Không, phải nói là cô gái quê này ở mặt nào cũng là thiên tài, học đâu biết đấy, cái gì cũng có thể suy một ra ba.
Nhất là về Toán học, ngay cả nhà số học cao tuổi cũng than thở nói rằng Đường Quả rất có thiên phú, thậm chí học còn tốt hơn cả ông. Ông sinh lòng yêu tài, hỏi xem Đường Quả có định phát triển ở mảng này hay không, cuồi cùng là bị cô từ chối.
Tân Tử Nguyệt rất kính nể nhà số học này, cứ rảnh là sẽ đến xin ông dạy bảo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/279250/chuong-623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.