Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu
Edit: Beltious Soulia/Dã Linh
Beta: Minh Nguyệt
Chương 19 (1143):
Có lời của Thượng Quan Cảnh, Đường Quả đổi hết mọi thứ trong viện của mình. Đồ trang trí đều lấy từ kho ra, cái nào cũng tinh xảo quý giá.
Quản gia cũng không cảm thấy có gì không đúng cả. Ông vốn biết nhiều hơn so với những người khác, nghe Vương gia phân phó như vậy đã đủ biết Vương gia vẫn chưa quên được Giảo phi.
Nhìn Vương phi nhà mình vì tiếp đón Hoàng thượng và Giảo phi mà tốn công tốn sức, không hề biết Vương gia muốn thế là vì Giảo phi, trong lòng ông thầm tiếc cho Vương phi. Đến lúc chọn đồ, ông đều lựa ra những món tốt nhất. Vương gia muốn mang hết đồ tốt ra vì Giảo phi, ông mang chúng đến viện của Vương phi, sau này sẽ là của Vương phi, coi như bồi thường cho người.
Đáng tiếc thật, Vương phi tốt như thế mà lòng Vương gia lại không ở đây.
Đường Quả nhìn viện tử của mình rực rỡ lên, tâm trạng thoải mái hơn hẳn. Nào là đồ trang trí quý giá, nào là bộ ấm chén pha trà đặc biệt, đẹp quá đi mất.
Hệ thống: Đây là lấy việc công làm việc tư trong truyền thuyết sao? Ký chủ đại đại áp dụng thuần thục quá nhỉ.
"Viện của ta thế là được rồi, các ngươi qua chỗ khác đi. À phải, Vương gia còn đang trong thư phòng, đừng đến quấy rầy chàng. Xong hết mọi nơi rồi hẵng đến chỗ Vương gia."
"Vâng, thưa Vương phi."
Người hầu nhanh chóng vào việc, đổi hết các món đồ cũ xấu đi.
Hoa cỏ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/1852326/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.