Edit: Beltious Soulia/Dã Linh
Beta: Minh Nguyệt
Chương 13 (1137):
Đường Quả đứng lên nhận khăn trong tay nha hoàn. Cô xoa tay, ngẩng đầu nhìn Nghiêm Hoặc, "Nghiêm công tử, ta sẽ mua hết chỗ đá này, anh ra giá đi."
"Ánh mắt của phu nhân rất tốt. Ta đến đây kỳ thực là để mua trân phẩm của Nam Thục, bán đá cũng để giao thương. Ta một mình nơi đất khách, nếu phu nhân muốn mua hết thì tốt quá."
Nghiêm Hoặc đưa ra một cái giá khá thấp, gần như không lợi dụng kiếm chác thêm chút nào. Đường Quả đồng ý ngay, không chút do dự.
[Ký chủ, Nghiêm Hoặc sợ là không phải thương nhân. Làm ăn như thế chẳng mấy mà đóng cửa.]
"Không phải thương nhân thật. Nhưng ta rất hài lòng với hàng hóa lần này, có lời là được rồi."
Hệ thống: Ký chủ vẫn cứ mê tiền, chẳng lẽ ảnh hưởng từ thế giới trước vẫn chưa hết tác dụng?
"Nghiêm công tử làm vậy, ta cũng không thể lợi dụng công tử được." Đường Quả sai người kéo đá ra đằng sau rồi nói với Nghiêm Hoặc, "Về sau Nghiêm công tử có gì không biết hay cần gì thì cứ tìm chưởng quỹ."
"Chưởng quỹ, ngày nào Nghiêm công tử còn ở Hoàng thành, ông phải thay ta tiếp đãi công tử thật tốt, nhất định không được sai sót. Tất cả cửa hàng trên danh nghĩa Vương phủ đều có ưu đãi cho công tử."
"Vâng, thưa phu nhân."
Chưởng quỹ không thấy Đường Quả có vấn đề gì. Vương phi nói hàng tốt thì tức là hàng tốt, không sai được. Chốc nữa mời người đến cắt đá, nếu cắt ra được ngọc thạch đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/1852323/chuong-756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.