Chương trước
Chương sau
Nói tiếp chuyện các quan đứng ngoài đại điện. Cửu Dương chưa trả lời Mộc Khả Hỷ, Hi Nhĩ Căn lên tiếng bênh vực Cửu Dương. Hi Nhĩ Căn ứng lời họ Mộc:
- Thế còn cái vị Định Viễn đại tướng quân mà các vị ưa sùng bái? Nếu nói về bổng lộc của một vị quan, thì dù cho có làm quan nhất phẩm, mỗi năm cũng chỉ lãnh một trăm tám mươi lạng bạc, với số tiền đó sống qua ngày thì dễ, còn xây căn phủ to như phủ Định Viễn, và nuôi vô số hạ nhân, chẳng biết ngài ấy lấy ngân lượng đâu ra? Nói cho dễ nghe, thủ đoạn của ngài ấy khá là cao thâm. Đương nhiên phải cao thâm, vì nếu không làm sao có được chức quan đó? Nhưng nói trắng trợn, thì thật sự ngài ấy cũng là một vị quan không ra cái thể thống gì!
Mộc Khả Hỷ nghe Hi Nhĩ Căn trả đũa tức đến tím mặt, định trả lời, thì Tế Độ bước chân lên bậc cấp để vào đại điện. Hi Nhĩ Căn thấy Tế Độ đến lập tức ngậm miệng kéo tay Cửu Dương đi trước vào điện. Mộc Khả Hỷ không biết làm sao, chỉ đành nuốt cục tức đi theo Tế Độ.
Sau khi bãi triều, Mộc Khả Hỷ cùng Tế Độ, Sách Ngạch Đồ, Sách Ni, Mã Tề, Ngạch Đức xuất cung bằng cánh cổng phía Đông. Tế Độ và Sách Ni đi trước nói chuyện với nhau. Mộc Khả Hỷ, Sách Ngạch Đồ, Mã Tề và Ngạch Đức đi sau. Mộc Khả Hỷ nói:
- Hôm nay Ngao Bái lại làm ra cái vẻ chính nhân quân tử nữa. Thật là đáng lo ngại!
Mã Tề gật gù với Mộc Khả Hỷ. Dạo này đúng là tác phong Ngao Bái hoàn toàn khác trước, cách đi đứng, nói chuyện, trở nên nhã nhặn, lịch thiệp hơn xưa. Đúng là so với xưa một trời một vực. Ngao Bái không còn hỗn xược với Khang Hi.
-Tôi sợ theo cái đà này - Mã Tề nói – Ngao Bái được tên họ Lí chỉ điểm, ngoài việc trở nên khiêm cung hòa hoãn như lúc thượng triều, còn sẽ tìm được cách lôi kéo bè phái chúng mình đi theo hắn!

Ngạch Đức nói:
-Gã không khẩu chiến với hoàng thượng nữa, các quan phe mình thấy vậy, đã có người nảy sinh thiện cảm với gã, khiến tôi cảm thấy lo ngại.
-Hạ quan cũng vậy - Mã Tề gật đầu - Hôm qua, hạ quan vào bộ hình ti, thậm chí đến đám nô tài dọn dẹp rác rến trong bộ hình ti cũng nói gã họ Ngao có tướng chánh vị vương, cái gì mà… khí thế vị thoái vị tiến, vị thủ vị cầm.
Ngạch Đức thở dài:
-Tên họ Lí quả thật ghê gớm, thoắt một cái hắn biến thành đại gia binh pháp của Ngao Bái. Chuyện đời mấy ai lường. Chẳng biết hắn làm thế nào mà có thể thay đổi Ngao Bái, khiến Ngao Bái không còn xuất khẩu cuồng ngôn, trở thành người điềm đạm, chẳng còn phách lối, chịu lắng nghe lời người khác, hoàn toàn mất đi cái vẻ ta đây, không còn tự xem gã là cái rốn của vũ trụ. Điều này thật ngoài sức tưởng tượng.
Nãy giờ Sách Ngạch Đồ im lặng đi bên mấy người Ngạch Đức, nghe tới đây chợt cười nhẹ một tiếng, nói:
- Các vị đại nhân, xin đừng quá lo, gã họ Ngao có phải đang uống bùa mê thuốc lú hay không, trong bình hồ lô của tên họ Lí thật sự đang chứa thuốc gì, chúng ta hãy chờ thời gian trả lời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.