Editor: Đào Tử
___________________________
"Ai ở đó!"
Hắn hét lớn một tiếng, bỗng nhiên quay đầu nhìn lại nơi phát ra ánh mắt.
Vị trí đó không có một ai, đừng nói "Ánh mắt nhìn người chết", ngay cả bóng quỷ cũng chưa từng xuất hiện.
Hắn vừa định thở phào, loại cảm giác nhìn chằm chằm lạnh như băng ngóc đầu trở lại.
"Cút ra đây!"
Lần này càng mãnh liệt hơn, thậm chí có loại ảo giác tử thần tới gần hắn.
"Cậu chủ, ngài có dặn dò gì?"
Vệ sĩ tiến đến, dáng vẻ cung kính khiêm tốn cúi đầu chờ đợi chỉ lệnh.
"Vừa rồi... Có người lạ tới thư phòng tôi không?"
Bọn vệ sĩ hai mặt nhìn nhau.
"Hồi bẩm cậu chủ, không phát hiện có người khả nghi."
Thư phòng là một trong những chỗ cậu chủ nhà bọn họ coi trọng nhất, ngoại trừ tâm phúc, những người khác không được tùy ý ra vào.
Nhiều khi cho dù là tâm phúc cũng phải thông qua từng tầng kiểm tra, luôn bị giám thị, lúc nào tiến vào thư phòng, ở lại bao lâu, lúc nào rời thư phòng, đến thư phòng có mục đích gì... Những cái này đều phải ghi chép kỹ, giở hồ sơ là tra được ngay.
Nói một câu tự kiêu, thư phòng được bọn họ túc trực bảo vệ 24/24, đừng nói người xa lạ, ngay cả con ruồi cũng không chỗ che thân.
Cậu chủ Túc gia nhướng mày truy hỏi.
"Không có? Các cậu xác định?"
Thủ lĩnh vệ sĩ trả lời rất tự tin.
Nếu có người xa lạ tiếp cận thư phòng, cảnh báo đã sớm vang vọng khắp nhà.
Nghe được câu trả lời của vệ sĩ, lông mày cậu chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4686045/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.