Editor: Đào Tử
___________________________
Nơi cách khách sạn Azshara vài trăm mét, sân thượng một tòa nhà cao tầng.
Mặc dù toà cao tầng này không có hơn một trăm tầng như khách sạn Azshara, nhưng đứng ở mép sân thượng nhìn xuống người phía dưới cũng chỉ nhìn thấy một điểm đen nho nhỏ.
Người đàn ông mặc áo khoác kẻ sọc dựa vào lan can sân thượng, tay phải hời hợt nghịch bật lửa, dường như đang chờ người nào đó.
Y ẩn mình trong bóng tối, chỉ có ánh lửa của chiếc bật lửa xuất hiện giây lát mới có thể mơ hồ nhìn thấy sườn mặt của y.
Đó là một nam tính tướng mạo vô cùng ưu tú, có thể xưng hoàn mỹ.
Qua hồi lâu, cầu thang sân thượng truyền đến chuỗi tiếng bước chân từ xa đến gần.
Kẹt kẹt, cửa nặng nề bị mở ra, một thanh niên nửa tuấn tú như Phan An nửa xấu như lệ quỷ đi tới.
Đúng như dự đoán, người này là Cố Thiều lấy cớ "Có việc rời đi".
Cố Thiều đi đến sân thượng nhìn quanh hai bên một vòng, nhìn thấy người đàn ông dựa vào lan can, cất bước tiến lên.
Hai người cách ba bốn mét, Cố Thiều dừng bước lại.
"Rời nhà mới bao lâu, ngay cả lễ giáo gặp trưởng bối nên chào hỏi cũng mất?"
Người đàn ông mặc áo khoác kẻ sọc ngồi dậy, thuận thế thu hồi bật lửa trong tay.
Y nói chuyện hơi gắt, nhưng cẩn thận nghe giọng điệu lại lộ ra mấy phần thân mật kèm quen thuộc với Cố Thiều.
Rất hiển nhiên, y và Cố Thiều có quen biết.
Cố Thiều c*̃ng không giải thích, cúi đầu gọi một tiếng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4686028/chuong-549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.