Editor: Đào Tử
_________________________
Phó Miểu không nhịn được bĩu môi.
"Người đẹp trai mà nói 'Thường thôi', hơn phân nửa là ra vẻ."
Hoa Khinh Khinh bị chọc bật cười, không khí lúng túng mới nãy biến mất không còn tăm tích.
"Phòng khách xịt nước hoa gì vậy? Thơm quá..."
Thơm thì ai nói gì, vì sao ngửi còn tăng tốc độ bài tiết nước bọt?
"Nước hoa? Nước hoa gì? Em chưa từng xịt nước hoa..."
Hoa Khinh Khinh chốc lát chưa kịp phản ứng có ý gì, cho đến khi Bùi Diệp nhắc nhở cô nồi hầm súp nấm trong phòng bếp, cơm chiên thập cẩm cũng tơi khô rồi.
Cô kêu ngắn ngủi một tiếng, vội vàng đứng dậy chạy về phía phòng bếp, trong miệng than "Canh của em".
Phó Miểu chớp mắt mấy cái, nghi hoặc.
Cố Thiều rủ mắt.
Cẩn thận quan sát sẽ phát hiện ngón tay của anh ta bất an giật giật, dường như đang khắc chế.
Trong chốc lát, Bùi Diệp giúp đỡ Hoa Khinh Khinh bưng canh hầm xong lên bàn, còn có một chảo cơm chiên lớn.
Hoa Khinh Khinh ở sau lưng cô nói dông dài.
"Em nghĩ chị sắp về, chừa một phần hâm nóng lại cùng ăn luôn... Xém tí toi mất."
Bùi Diệp dặn dò: "Ăn khuya ít thôi, sẽ tăng cân."
Cái thai trong bụng Hoa Khinh Khinh còn là sinh đôi, càng phải chú ý vấn đề dinh dưỡng quá thừa.
Kịch bản còn an bài ngày cô ấy sinh gặp bất trắc dẫn đến khó sinh, cuối cùng nam chính một mực làm phông nền đi ngang qua gắn mác người dân xa lạ nhiệt tình giúp đỡ, lúc này mới chỉ kinh không hiểm đưa sản phụ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4686015/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.