Editor: Đào Tử
___________________________
Đâm chọt thì đâm chọt, nhưng Bùi Diệp không có đi đến kết luận, càng không có ý định nhắc nhở Phó Miểu.
Một thì cô không thích xen vào việc của người khác.
Giao tình của cô và Phó Miểu c*̃ng chỉ giới hạn ở tên này là manh mối nhiệm vụ phó bản.
Thứ hai à --
Nhìn từ ba phó bản trò chơi trước, mỗi phó bản đều cất giấu kịch bản khiến người ta không thể nào lường trước được.
Nhìn như một đại lộ nối thẳng đến đích, tài xế già đã chuẩn bị một cước đạp mạnh chân ga bắn vọt, ai biết cuối đường có ngoặt lớn.
Vội vàng không kịp chuẩn bị, lật xe thảm hại _(:з)∠)_
Biểu lộ bên ngoài của Bùi Diệp kín không kẽ hở, mỉm cười vươn tay nói với Cố Thiều: "Tôi tên Tiểu Thanh, nhưng anh cũng có thể gọi tôi là Bùi Diệp, cái tên này tôi quen dùng hơn. Từng làm bạn cùng phòng một hồi với chiến hữu Phó Miểu của anh, hôm nay cũng là đi ngang qua mới xuất hiện ở đây."
Bạn cùng phòng?
Đi ngang qua?
Cố Thiều nghiêng đầu nhìn chiến hữu cũ.
Phó Miểu nhẹ giọng ho khan nói: "Là bạn cùng phòng ngồi chung một phòng giam trong tù."
Đáy mắt Cố Thiều nổi lên một tia ngạc nhiên.
Tính nết Phó Miểu thế nào anh ta không thể quen thuộc hơn được.
Người này đề cao lý trí, đối đãi người ngoài xa cách lạnh lùng.
Lúc Cố Thiều vừa cộng tác với anh ta còn chưa quen, tên này đối với anh ta hờ hững lạnh lẽo.
Nhưng thái độ đối đãi Bùi Diệp có chỗ nào giống là mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4686004/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.