Editor: Đào Tử
___________________________
Bùi Diệp thành công khiến mặt chú Chu vặn vẹo.
Ánh mắt Phó Miểu c*̃ng một lời khó nói hết nhìn cô.
Hắn biết thực lực Bùi Diệp mạnh, miệng độc, nhưng không nghĩ tới ngay lúc này cô cũng dám mở miệng mắng.
Bùi Diệp liếc qua Phó Miểu, xùy nói: "Nhìn tôi làm gì? Tôi có nói câu nào sai ư? Ông ta ghen ghét cha mẹ anh chẳng phải do cha mẹ anh quá ưu tú sao, ông ta mãi không chịu thừa nhận điểm ấy. Ghen ghét bởi vì quá cùi bắp! Gà đến nỗi không chịu nhìn thẳng vào hiện thực, không chịu thừa nhận người khác ưu tú, không nhận thức rõ bản thân lại tự cao tự đại. Tôi cảm thấy ghen ghét là việc thường tình, ai dám nói mình cả một đời chưa từng ghen ghét ai? Nhưng có người sẽ đem ghen ghét hóa thành động lực tiến lên, mà có người thì sẽ nhìn chòng chọc người leo trên chỗ cao, nghĩ trăm phương ngàn kế kéo người ta xuống."
Cái gì là ghen ghét?
Một loại d*c v*ng ăn sâu vào nhân tính.
Mọi người càng yêu thích đồ vật mình có, d*c v*ng sẽ càng mãnh liệt, mà loại yêu thích này một khi biến chất sẽ hóa thành ghen ghét với những người khác -- Ghen ghét người khác có đồ vật tốt hơn của mình. Chú Chu cũng như thế, dưới ghen tị thúc đẩy tổn thương người khác.
Phá hủy hết thảy thứ cha mẹ Phó Miểu có, lấp đầy mục rỗng bị ghen ghét gặm nuốt ra.
"Ông từng lặp lại một lần, cường điệu mình ghen ghét, muốn hợp lý hóa hành vi làm ra vì ghen ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4686002/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.