Editor: Đào Tử
___________________________
Thức ăn nhà ăn cũng không tốt, mỗi người có thể nhận hai bát dịch dinh dưỡng kỳ quái, một bát canh thịt vụn không biết động vật gì nấu thành.
Nước canh đục ngầu, hương vị nhạt nhẽo, chắc một hạt muối cũng không thêm.
Thanh niên mặt không đổi sắc uống hết.
Bùi Diệp vừa nếm hương vị kia đã ghét bỏ ngao ngán.
"Tôi tên Tiểu Thanh, anh bạn không giới thiệu bản thân một chút sao?"
Bùi Diệp cười nhẹ ngồi đối diện thanh niên, giọng thanh niên nhạt nhẽo nói: "Phó Miểu."
Tên này nghe hơi nữ tính, so với thanh niên không hợp lắm.
"Phó Miểu? Nghe tên rất đẹp, anh từng đi học?"
Khu ổ chuột mù chữ nhiều, tên đều là tùy tiện lấy, có số ngay cả dòng họ của mình còn chẳng muốn nhớ, thậm chí có người đem địa danh, nồi niêu xoong chảo hoặc là số lượng xem như tên gọi. Tên Phó Miểu nghe rất hay, Bùi Diệp c*̃ng chú ý tới tủ giường cá nhân trong phòng giam của Phó Miểu có mấy quyển sách cũ kỹ, không có trang bìa, trang giấy ngả vàng, đối phương thường xuyên đọc nhưng c*̃ng rất yêu quý, mép sách không nhiều nếp cong.
Phó Miểu cúi đầu uống dịch dinh dưỡng khó uống.
"Từng học mấy năm."
"Đáng tiếc tôi chưa từng đi học, nhưng từng học trộm mấy chữ." Bùi Diệp dựa theo thiết lập nhân vật của Tiểu Thanh, hơi "Tiếc nuối" nói, "Vậy anh có biết Lệ Triều xảy ra chuyện gì? Sau khi Lệ Triều lại xảy ra chuyện gì? Đây là lần đầu tôi nghe chữ 'Lệ Triều', anh có thể nói cho tôi biết một chút không?"
Căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4685995/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.