Editor: Đào Tử_____________________________"Bùi tiên sinh, đã lâu không gặp."Vinh vương luôn lạnh lùng trước mặt người ngoài, như núi tuyết cao nghiêm nghị không thể xâm phạm, nhưng dưới mặt ngầm lại khá ôn hòa.Nguyên soái kinh ngạc liếc mắt nhìn Bùi Diệp.Từ khi Bùi Diệp vào trong lều chưa hề nói chuyện, mà Vinh vương lại có thể dựa vào bước chân nhận ra người, còn chuẩn xác "Nhìn" phương hướng của cô.Nói hai người không quen, ai tin chứ?Ánh mắt mọi người đều rơi trên người Bùi Diệp, hiếu kỳ cô sẽ đáp lại thế nào.Bùi Diệp nói: "Đã lâu không gặp, dạo này Vinh vương điện hạ có khỏe không?""Rất tốt." Vinh vương không coi ai ra gì nói: "Cô nghe nói tiên sinh ở tiền tuyến nhiều lần lập kỳ công, liền thỉnh cầu việc đi chuyến này với hoàng huynh. Năm đó mới gặp tiên sinh đã cảm giác tiên sinh không phải vật trong ao bình thường, ngày sau tất có thời điểm quấy gió đảo mây hóa rồng, quả thật để Cô chờ được, về tình về lý cũng nên tự mình đến chúc mừng tiên sinh."Đám người mặt không thay đổi nghe.Vinh vương điện hạ, ngay trước chúng tướng sĩ nói rõ vui vẻ chạy tới tiền tuyến là vì "Bùi tiên sinh", bảo người khác nghĩ thế nào đây?"Việc nhỏ việc nhỏ, không đáng nhắc đến, nào đáng giá để Vinh vương điện hạ tán dương như thế?"Đám người tiếp tục mặt không biểu tình.Người so với người, tức chết người.Công lao Bùi Diệp lập nên trong khoảng thời gian này, có lẽ là những người khác cả một đời đều không kiếm được.Vinh vương cười nói: "Tiên sinh đừng tự coi nhẹ mình. Việc của tiên sinh sớm đã truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4685958/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.