Editor: Đào Tử
_____________________________
Lăng Triều gần như không thể tin vào tai mình.
Tức giận đến nghẹn đỏ mặt, hai gò má trắng nõn như muốn cùng màu với y phục trên thân.
Ngón tay chỉ vào Lang Hạo run rẩy.
"Ngươi ngươi... Ngươi tung tin đồn nhảm nói bậy!"
Chưa thấy heo chạy c*̃ng từng nếm thịt heo, huống chi Lăng Triều còn là cậu ấm nức tiếng ở đô thành Huyền An.
Bản chức của cậu ấm là gì?
Đương nhiên là sống phóng túng.
Những thứ đồng niên coi như "Cấm thư", như tị hỏa đồ, thoại bản không nghiêm chỉnh... Cậu ta từng tò mò xem thử.
Những lời hạ lưu bại hoại Lang Hạo thốt ra chẳng phải là tiếng mập mờ giữa nam nữ ý thức mông lung trong sách?
Lăng Triều giận điên lên.
"Ai nói mê mà nói những này?"
Biểu lộ Lang Hạo lạnh lùng nhìn bạn cùng phòng, dùng thực lực diễn dịch bốn chữ "Dưới mắt không người" --
Muốn tin hay không thì tùy!
Có lẽ do bạn cùng phòng quá chính nghĩa lẫm nhiên, có lẽ là bản thân Lăng Triều nhớ tới cái gì đó có tật giật mình, Lăng Triều càng lắm lời.
"Tiểu gia ta là ai? Nếu muốn thật, có người tự mình bò lên, cần an ủi mình trong mơ? Nhất định là cậu có quỷ dưới giường nghe nhầm."
Lang Hạo cười không nói.
Bản thân Lăng Triều vừa tức vừa giận vừa thẹn.
Tối hôm qua cậu ta căn bản không có mơ mộng xuân sắc tào lao, ngược lại mơ tới mình bị đứa lùn Bùi Diệp đó kéo tới võ đài làm bao cát đánh suốt giấc mộng.
Bản thân trong mộng không khống chế được mộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4685928/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.