Toàn trường tĩnh mịch, yên tĩnh như gà.
Thân Tang bị điểm tên bỗng toát ra các loại ý nghĩ "Phương thức mở mắt không đúng", "Chắc ta còn đang nằm mơ".
Sao cậu ta có thể nghe được Lăng tam lang ngang ngược ương ngạnh nói xin lỗi với mình?
"Cậu có lỗi gì với ta?"
Thân Tang không dám tin.
Tên Lăng Triều này đổi tính, hay là mặt trời mọc lên từ phía tây?
Lăng Triều vừa thẹn vừa giận, tức giận hai má nhiễm đỏ ao nổi bật dưới ánh mặt trời chói mắt.
"Ta có lỗi với cậu, hôm qua không nên lỡ tay đánh cậu, c*̃ng không nên mắng cậu, càng không nên nhục nhã cậu là chó săn của Tần Thiệu..."
Một chuỗi lời nói này là nhắm mắt lại nói.
Lăng Triều gấp gáp không thể chờ nổi lời xin lỗi của Thân Tang, tức giận đến độ bại lộ bản tính.
"Ta đã nói xin lỗi rồi, cậu cũng nên nói một câu 'Không sao' đi chứ!"
Ánh mắt Thân Tang sâu kín nhìn Lăng Triều, nhìn đến tóc gáy đối phương sững lên.
Tần Thiệu bất đắc dĩ nói: "Lăng tam lang, cái này của cậu mà là xin lỗi à, rõ ràng là đến trả thù."
Lăng Triều tức giận đến gương mặt càng đỏ, hốc mắt tràn ngập hơi nước, tự dưng cho người ta thị cảm hai người Tần Thiệu thông đồng khi dễ cậu ta.
"Nếu cậu không chấp nhận, ta sẽ để cậu ở thư viện Thiên Môn..."
Vừa muốn nói hù, khóe mắt bỗng nhiên chạm phải cặp mắt cười hờ của Bùi Diệp.
Cậu ta ừng ực một tiếng, nuốt nước bọt kèm lời chưa nói trở về.
Yêu thuật của yêu nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4685923/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.