Editor: Đào Tử
_____________________________
Tần Thiệu giúp Thân Tang đắp thuốc.
Thấy vết bầm trên trán chỉ trông hơi dọa người, cậu ta thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Đương thời làm quan vẫn xem mặt, bộ mặt tổn hại không cách nào ra làm quan.
"Đợi vết bầm tiêu đi là tốt, sẽ không để lại sẹo." Tần Thiệu tức giận đến hai má phồng lên, "Nếu để lại sẹo, tuyệt đối phải để Lăng Triều đẹp mặt."
Thân Tang khoát khoát tay, ra hiệu Tần Thiệu tỉnh táo một chút.
"Lăng Triều đùa quá trớn đâu phải một hồi hai hồi, quá phận làm khó dễ cũng không phải chưa từng có, nhưng cậu ta ra tay luôn luôn biết phân tấc."
Thân Tang rất tỉnh táo.
Lăng Triều nhục nhã khiến cậu xấu hổ giận dữ căm hận, nhưng cũng biết Lăng Triều là bên ngoài ngang ngược bên trong sợ, chuyện thương thiên hại lý chân chính không dám làm.
Nói là con trai Nhu Tuệ trưởng đế cơ, cháu trai Hoàng đế, hai thân phận lớn này cho cậu ta vốn liếng ngang tàng, c*̃ng hạn chế khả năng vô pháp vô thiên của cậu ta.
Dù sao, vị Nhu Tuệ trưởng đế cơ này cũng là cụp đuôi đối nhân xử thế.
Mẫu thân đã thế, chớ nói chi là con trai.
Lăng Triều không ngốc, họa nhỏ không ngừng đại họa không dám.
Tần Thiệu thở dài: "Cho dù như thế, cậu ta c*̃ng không nên làm nhục cậu như vậy."
Thân Tang bình tĩnh nói: "Sớm muộn có một ngày sẽ thanh toán."
Từ góc độ nào đó, Thân Tang đồng cảm với Lăng Triều, thiếu gia ăn chơi không thể triệt để ngồi vững, có mộng tưởng lại không thể truy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4685921/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.