Editor: Đào Tử
___________________________
Cố Ương thu ý nghĩ hỗn độn lại, giấu hết thảy mưa to gió lớn và gợn sóng dưới khuôn mặt tỉnh táo.
"Sao ngươi có thể xác định mục tiêu chủ sử phía sau là thái tử mà không phải Triều Hạ?"
Lê Thù cười cười không nói.
Hai cái khác nhau quá lớn.
Làm giả điều động Phượng gia quân là một bước cờ mạo hiểm, nhưng cũng là nước cờ hay đánh bất ngờ!
Kẻ đứng sau an bài hết thảy đâu vào đấy, phảng phất lấy từng bước tiến công chiếm đóng xuôi gió xuôi nước, quả thực làm người ta kiêng kị.
Kẻ xấu có một lá bài tẩy như vậy...
Nếu mục tiêu là quốc gia Triều Hạ này, đại khái có thể chờ Triều Hạ và quốc gia khác đánh trận, tiêu hao sinh lực rồi hẵn lộ ra, có lẽ có thể một lần hành động hủy diệt Triều Hạ.
Hết lần này tới lần khác lựa chọn lúc này lộ ra, cho dù phế thái tử, nhưng c*̃ng khiến những lão già Triều Hạ cảnh giác.
Đối diện với mấy lão già ấy, hai lần dùng cùng một chiêu rất dễ lật thuyền trong mương.
Sau khi Lê Thù suy diễn liền phán định mục tiêu kẻ xấu là thái tử mà không phải Triều Hạ.
Cố Ương nhìn thẳng hắn một chút.
Mặc dù ánh nến trong chính sảnh lờ mờ, hai người còn cách một khoảng, nhưng Cố Ương vẫn có thể thấy đáy mắt đối phương cuồn cuộn suy nghĩ.
Ánh mắt dịch khỏi, trong lòng Cố Ương có tính toán.
Lê Thù khẽ cười cúi đầu, nhờ vào đó che giấu chút bất mãn và oán hận nơi đáy lòng.
"Làm giả hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4685891/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.