Editor: Đào Tử
__________________________
Nhìn bộ dáng run lẩy bẩy lã chã chực khóc của thiếu niên trước mặt, Bùi Diệp chỉ có thể thu liễm khí thế.
Ở phó bản thứ hai hơi lâu, cô suýt quên mình còn có nhân thiết "Quỷ gặp quỷ sợ" kỳ quái ở cái phó bản đầu.
"Cậu có thể nói cho ta tên của cậu chứ?"
Bùi Diệp ấm giọng hỏi thăm.
Thiếu niên quỷ còn đang run lẩy bẩy.
"Đừng sợ, ta không có ý thương tổn cậu, chỉ tới hỏi cậu một vài vấn đề."
Bùi Diệp biết thiếu niên là quỷ mới tang.
Âm khí yếu, nhát gan, rất có khả năng bị dọa đến hồn phi phách tán.
Đúng vậy, hồn phi phách tán, ý trên mặt chữ.
Bùi Diệp đành kiềm chế nôn nóng, dùng lời lẽ trấn an thiếu niên quỷ.
"Đừng sợ, ta sẽ không tổn thương cậu."
Cô không giỏi an ủi người, tới tới đi đi cứ đôi lời như vậy.
Nhưng hình tượng của cô trong mắt thiếu niên quỷ quá dọa người, hiệu quả dùng lời trấn an quá mức bé nhỏ.
Tuổi thiếu niên quỷ quá nhỏ, còn bị người bắn lén g**t ch*t, thi thể cho dã thú rừng rậm ăn, Bùi Diệp mạnh mẽ gặng hỏi cũng không được.
Bùi Diệp bất đắc dĩ lục túi một hồi.
Đột nhiên nhớ tới mình còn mang theo một ít đồ ăn vặt.
"Nếu không ta mời cậu ăn chút vật bổ âm khí nhé?"
Lấy ra kẹo que hóa thành khói xanh, rồi xuất hiện trong lòng bàn tay thiếu niên quỷ, biểu lộ đối phương kinh ngạc.
"Mời cậu ăn."
Bùi Diệp căng cuống họng nói chuyện, cố gắng để giọng nói mình có thứ gọi là "Dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4685881/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.