Thái An Kỳ không muốn đến bệnh viện: “Mang thai tuỳ duyên, làm gì có chuyện bác sĩ bảo đẻ được là đẻ, đi viện về sẽ có thai chắc.”
Ninh Thư cười bảo: “Tất nhiên tôi biết điều đó, cứ nghe tôi, chỉ khám qua thôi.”
Ninh Thư biết tại sao Thái An Kỳ không muốn đi viện. Phá thai mấy lần tử cung khó thụ thai, làm gì có chuyện sinh được con.
Cô ta sợ đi viện sẽ bị lộ.
Ninh Thư không quan tâm câu từ chối của Thái An Kỳ.
Thái An Kỳ bực, Vương Bác chỉ cắm mặt vào ăn không nói câu gì, cô ta không nhịn được hỏi Vương Bác: “Anh không muốn nói gì sao?”
Vương Bác hoang mang, hỏi cẩn thận: “Nói gì?”
Thái An Kỳ hít sâu: “Chuyện khám sức khoẻ ấy.”
Vương Bác nói: “Chuyện đó tốt mà, có gì đâu.”
Biết không nhờ được gì ở chồng, Thái An Kỳ suýt bẻ gãy đũa.
Ăn cơm xong Thái An Kỳ về phòng ngay, lâu lắm rồi mới phải dọn nhà, lưng cô đau người cô mỏi nhừ.
Ninh Thư bọc màng cất đồ ăn thừa con trai mua. Hôm nay Thái An Kỳ không rửa bát thì ngày ăn bát bẩn.
Vương Bác không định ngủ đất nữa, mấy ngày không ngủ ngon nay anh về phòng ngủ.
Thấy Vương Bác vào, Thái An Kỳ lạnh lùng: “Vào làm gì, ra mà ngủ phòng khách đi.”
Vương Bác khó trả lời, mãi sau mới lên tiếng: “Ngủ đất không ngon.”
Thái An Kỳ trợn mắt: “Thế anh có biết mẹ anh đối xử với tôi như thế nào không?”
Vương Bác hỏi: “Như thế nào?”
“Bà ta… Bà ta bắt tôi lau cả nhà lại còn cọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-ninh-thu-rat-la-lap-di/4602738/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.