Chuyển ngữ: Wanhoo
Nhà bán rồi, tất nhiên cả nhà họ Trương không ở đây được. Mẹ Trương Gia Sâm nhìn đồ đạc trong nhà xịn vậy thì định ôm cả đi. Bố Trương Gia Sâm quát bà, bảo đó là đồ của người ta rồi mà cầm đi thì để ở đâu?
Đây là đồ của con trai bà mà! Mẹ Trương Gia Sâm đỏ ỏn con mắt, nhức nhối đến run con ngươi.
Nhà họ Trương thuê một căn hộ bình thường trong khu tập thể, đợi khi xong chuyện Trương Gia Sâm mới về quê.
Thời gian này lưng bố Trương Gia Sâm còng đi nhiều. Là chủ gia đình nên áp lực đổ dồn xuống người ông cực nặng. Đứa con trai ông tự hào bị vậy mà cả nhà về quê cũng còn mặt mũi nào, rồi bị người trong thôn đàm tiếu thôi.
Đúng là nghiệp chướng.
Ninh Thư qua đồn cảnh sát thăm Trương Gia Sâm trước một ngày ra toà. Nhìn thấy Trương Gia Sâm mà Ninh Thư suýt không nhận ra.
Trương Gia Sâm mặc áo tù, râu ria tua tủa. Anh ta gầy lắm, mắt hằn tơ máu. Mái tóc vuốt keo chỉn chu ngày xưa nay lơ phơ loà xoà trước trán sắp che mất trán anh ta đến nơi.
Trương Gia Sâm bây giờ rất nóng ruột, rất phiền muộn như động vật bị nhốt trong chuồng.
Trương Gia Sâm thấy Miêu Diệu Diệu đến thì kích động lắm, mắt anh ta đỏ hơn, "Sao giờ em mới đến."
"Sau khi anh bị bắt công ty hỗn loạn quá, em phải quán xuyến công ty." Ninh Thư hỏi Trương Gia Sâm: "Dạo này anh thế nào?"
Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-ninh-thu-rat-la-lap-di/4602389/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.