Chuyển ngữ: Wanhoo
Trương Gia Sâm biết mình chỉ là một thằng nghèo ở quê lên tỉnh. Anh không có vốn liếng, không quen biết ai ở cái thành phố lớn này. Dù anh có phấn đấu cả đời cũng không cắm rễ được ở đây.
Không có điều kiện vật chất bề ngoài thì tình yêu chỉ là chuyện nực cười. Trương Gia Sâm buộc phải rẽ hướng, đánh đổi vài thứ để sống sót ở thành phố này.
Sự kỳ vọng của gia đình, khát vọng thành công cầu tiến của bản thân. Đủ lý do trên đời để Trương Gia Sâm lợi dụng ưu điểm, có đá kê chân là anh nhẵm lên nó để leo ngày một cao. Để anh lấy một cô gái lại giúp mình khỏi phải cố gắng hai mươi năm. Mặc cho người trong công ty kháy anh là cái loại bám váy đàn bà thì anh cũng chịu. Rồi một ngày nào đó anh sẽ rửa sạch nỗi nhục đó.
Trương Gia Sâm ôm Tiết Mạn Mạn, có bề nổi ở đây là anh có thể yêu cô hơn.
Ninh Thư không còn chức tổng giám đốc nữa nên đưa ông Miêu qua viện khám ngay lập tức. Thuốc uống mỗi ngày cũng một tay cô lo liệu, trông cô đã ra dáng bà chủ nhà lắm rồi.
Ông bố thấy Ninh Thư lo thế thì trách: "Cái con bé này con định làm gì thế, con vẫn còn tiếc cái thằng đó à mà nhường chức tổng giám đốc cho nó, lợi cho nó quá rồi."
Ninh Thư tỉa lá hoa loa kèn, hỏi bà Miêu: "Con tỉa vậy có được không mẹ?"
Bà Miêu nhìn lướt qua, bà gật đầu: "Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-ninh-thu-rat-la-lap-di/4602384/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.