Chuyển ngữ: Wanhoo
Thím Bình nhìn thấy con trai là gào lên khóc. Hai mẹ con cầm điện thoại nói chuyện qua vách kính chống đạn dày. Con trai thím Bình không hề muốn mẹ mình mang tội danh giết người.
Cậu phải làm sao đây, mẹ cậu phải làm sao đây, nhà cậu phải làm sao đây? Cậu còn đi học được không? Bạn bè biết mẹ cậu mang tội giết người thì làm sao bây giờ?
Quá nhiều suy nghĩ hỗn loạn ập đến con trai thím Bình, "Mẹ, sao mẹ lại làm vậy chứ."
Thím Bình chỉ khóc chứ không chịu nói.
Ninh Thư liếc Trương Gia Sâm bên cạnh, thủ đoạn ngoan độc thật sự.
Người chết còn cạy miệng được huống hồ là người sống.
Ninh Thư xoay người rời đi, Trương Gia Sâm ra khỏi đồn cảnh sát với Ninh Thư.
Ninh Thư bỗng ngoảnh lại nói với Trương Gia Sâm: "Gia Sâm này, chắc là em sẽ không quản lý công ty đâu."
Trương Gia Sâm bỗng ngạc nhiên, mới đó còn nhiệt huyết sao bỗng nhiên lại không nữa.
Trương Gia Sâm nheo mắt, hơi cúi xuống đối mặt với Ninh Thư, hỏi: "Sao bỗng dưng vợ yêu anh nhụt chí thế này?"
Ninh Thư: Oẹ...
"Thì em mệt, thấy mình không quản lý được. Mà bố em không khoẻ em muốn ở nhà chăm sóc bố. Việc công ty hại não quá."
Trương Gia Sâm bật cười, tiếng cười anh ta vọng từ trong ngực ra cực kỳ gợi cảm, "Thế cũng hay, chúng ta có thể sinh một đứa con kháu khỉnh rồi."
Ninh Thư bỏ qua vụ sinh con, nói: "Em muốn nhường lại vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-ninh-thu-rat-la-lap-di/4602381/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.