Chuyển ngữ: Wanhoo
"Nhà mình nhiều người thế này, lát nữa con đi mua cái bàn to hơn." Trương Gia Sâm giải vây cho bố mình, nói rồi ngoảnh sang Ninh Thư: "Đúng không Diệu Diệu?"
Ninh Thư nhếch mép, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim bỏ qua câu hỏi của Trương Gia Sâm.
Trương Gia Sâm tức ra mặt, bảo: "Ăn đi ăn đi."
Nghe Trương Gia Sâm bảo ăn, cả nhà đói đã lâu đều gắp thức ăn nhét vào miệng liên tục. Đến cả Trương Vấn Lan xấu hổ cũng đứng bên bàn gắp thức ăn cho con gái lia lịa.
Ninh Thư không hề động đũa. Trương Gia Sâm gắp thức ăn đặt vào bát Ninh Thư, Ninh Thư nhai nuốt từ tốn.
Mẹ Trương Gia Sâm ăn dính đầy mỡ quanh miệng, bảo Ninh Thư: "Sau này cô ở yên trong nhà mà mau sinh cháu, đừng có chạy linh tinh."
Ninh Thư đặt đũa xuống, ung dung cầm giấy lau miệng, nói: "Con phải đi làm ở công ty, chuyện sinh con để sau hãng nói."
Mẹ Trương Gia Sâm trợn mắt nhìn Ninh Thư, đanh mặt lại, "Phụ nữ ở nhà sinh con hầu chồng, chạy linh tinh cả ngày là cái thể loại gì. Cô không sinh con là định để nhà họ Trương tuyệt chủng à?"
Ninh Thư: ...
Giận lắm nhưng vẫn phải giữ mãi nụ cười xinh. Ninh Thư giận quá hoá cười, nói với ý xấu: "Con đầu mang họ Miêu, là cháu nhà họ Miêu nên con muốn sinh lúc nào thì sinh thôi."
Câu nói của Ninh Thư đã làm mọi người đang ăn đều ngây người. Bố mẹ Trương Gia Sâm nhìn Ninh Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-ninh-thu-rat-la-lap-di/4602370/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.