Lãnh Dạ Lăng đẩy cửa phòng ra, chỉ thấy hai thi thể ôm nhau cùng tiêu tán. Đây là sức mạnh cuối cùng của Bạch Vô Thanh. A Quả Quả là của hắn, thi thể cũng không được cho người khác đụng đến.
Lãnh Dạ Lăng nhanh chóng xông lên, chỉ vồ hụt.
"Tiểu Quả Nhi!"
Y điên cuồng tìm trong không khí, muốn bắt được hơi thở của Đường Quả, nhưng trước mặt không có cái gì nữa. Y thống khổ ngồi trên đất, ngây ngốc nhìn lên.
"Tối hôm qua con mơ hai giấc mơ, phải nói là hai thế giới khác nhau."
Ba người Mạc Vân Thiên nhìn nhau, không cắt lời Lãnh Dạ Lăng. Thật ra họ có hơi nghi ngờ, hai giấc mơ này thật sự là hai thế giới đã xảy ra.
"Giấc mơ thứ nhất có con, có Tiểu Quả Nhi, có Bạch Vô Thanh, cũng có Phượng Phi Linh..." Lãnh Dạ Lăng cười lên, "Tiểu Quả Nhi ở cùng một chỗ với Bạch Vô Thanh, con tự nguyện thành toàn cho cả hai, còn Phượng Phi Linh hãm hại Tiểu Quả Nhi, bị con phế linh căn."
"Giấc mơ thứ hai, vẫn có chúng con...." Lúc này, trên mặt Lãnh Dạ Lăng có thống khổ, nước mắt không tự chủ được mà nhỏ xuống, "Cũng như lúc trước, Tiểu Quả Nhi cũng bị con phế linh căn, nhưng khác kiếp này là, sau khi nàng xuống núi chưa được bao lâu thì bị Phượng Phi Linh hãm hại rơi vào tay ma tu, nhận lấy vô số giày vò... chết... tại con..."
Y không kiềm được nước mắt, dùng lực lau mặt, "Bạch Vô Thanh phát hiện ra, nhưng lúc đó Phượng Phi Linh đã quá mạnh, nên hắn bị ả dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/679808/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.