"Bạch Vô Thanh, mượn anh dùng một chút."
Bạch Vô Thanh đột nhiên nghe thấy tiếng Đường Quả, sửng sốt mấy phần, sau đó vô cùng mừng rỡ, vội vàng từ trong đám người đi ra, lộ gương mặt thật. Hắn đến bên cạnh cô, ánh mắt mang theo thâm tình.
"Tiểu Quả, nàng muốn dùng thế nào?"
Đường Quả tủm tỉm cười với Bạch Vô Thanh, "Bị lợi dụng cũng vui thế à?"
"Bởi vì đó là Tiểu Quả." Bạch Vô Thanh thẳng thắn trả lời. Hắn đã nghĩ rõ ràng rồi, vô cùng kiên định với ý chí của mình, coi như không có kết quả, hắn vẫn nguyện ý kiên trì.
Đường Quả cười nhẹ, "Còn rất biết ăn nói."
Phượng Phi Linh một mực chú ý đến hai người. Dù bị lôi kiếp che phủ, dù cơ thể bị đánh đến vô cùng đau đớn, cũng không thể khiến ả chói mắt như hình ảnh trước mặt.
"Ta hỏi anh mấy chuyện."
"Tiểu Quả cứ hỏi."
Đường Quả liếc Phượng Phi Linh, khóe môi nhẹ nhàng cong lên.Lần đầu làm chuyện tức chết người này, cô cũng không có kinh nghiệm nào, nhưng nhìn Phượng Phi Linh, xem ra khá thành công.
"Anh có ý với ta lúc nào?"
"Trước hay sau khi ta rời Tinh Nguyệt môn?"
"Trước."
Phượng Phi Linh lại phun máu ra, trước đó? Không có khả năng, Bạch Vô Thanh không phải ghét nhất nữ tử mưu mô hay sao?
Đường Quả cong môi lên, đùa nghịch với đám tóc bên tai, "Vậy ta có thể tính kế anh đấy."
"Nếu có thể được Tiểu Quả tính kế thêm lần nữa, ta cam nguyện."
"Phụt..."
Phượng Phi Linh lại phun máu ra, không cam lòng nhìn hai người cười nói. Ả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/679805/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.