Mạc Vân Thiên không hiểu được, Lãnh Dạ Lăng móc tim móc phổi cho Phượng Phi Linh như thế, ả đàn bà độc ác kia vì sao còn muốn hại y.
Lãnh Dạ Lăng thấy vân kiếp đột nhiên chạy đến trên đỉnh đầu mình cũng sửng sốt một chút. Đúng là y đã có thể độ kiếp, nhưng y muốn đợi Phượng Phi Linh độ kiếp xong rồi nói.
"Dạ Lăng, lôi kiếp đã tìm đến chàng rồi, hay là chúng ta cùng độ kiếp đi?"
Không đợi Lãnh Dạ Lăng nghĩ thêm, Phượng Phi Linh nở ra một nụ cười với y, ngay lập tức y quên sạch có chuyện không ổn.
Y dứt khoát nhảy đến bên cạnh Phượng Phi Linh, hai đám vân kiếp nhập chung lại. Phượng Phi Linh chủ động nắm lấy tay Lãnh Dạ Lăng, cười với y, "Dạ Lăng, chúng ta cùng độ kiếp, cùng phi thăng nhé? Không phải chàng luôn muốn mãi mãi ở bên ta hay sao?"
"Sau khi độ kiếp, chúng ta cùng rời khỏi nơi thị phi này, chuyện lúc trước ta sẽ quên hết, chỉ toàn tâm toàn ý thích chàng được không?"
Không thể không nói, Phượng Phi Linh thâm tình như thế khiến Lãnh Dạ Lăng động lòng. Coi như tính y lạnh lùng, y vẫn bị Phượng Phi Linh làm cảm động.
Huống hồ, đây còn là người mà y thích. Coi như ả đã hoàn toàn thay đổi, y vẫn thích, thích đến không kiềm lòng được, thậm chí nhìn thấy ả làm đủ chuyện không phải, y cũng không ngại.
Y đã từng nghĩ, ả nhập ma, y cũng nhập ma, ả xuống địa ngục, y cũng xuống địa ngục.
Hai người thâm tình nhìn nhau, đều bị thu vào đáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/679800/chuong-549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.