Sóng gió Đường tướng quân qua đi nửa năm, cung của Đường Quả lại bắt đầu náo nhiệt.
Trong đó, Mạnh phi và một vài phi tử địa vị cao rất chịu khó, ngày nào cũng đến thăm cô.
Sau ngày ấy, Mạnh phi cũng thân cận với Đường Quả vô cùng, thân đến mức các phi tử khác còn nghĩ là cô thiên vị cho Mạnh phi cái gì đó.
Mạnh phi thấy sắc mặt Đường Quả vẫn không tệ, an tâm rất nhiều.
"Nghe nói cha con họ An được phái đi biên cảnh bình định bộ lạc này." Mạnh phi lơ đãng, "Quý phi tỷ tỷ có nhớ An Quý nhân không?"
Đường Quả nhấp một ngụm trà, mỉm cười, "Nhớ chứ. Là vị cực kỳ khiêm tốn, ít ra khỏi cung, vẻ ngoài thanh tú, ăn mặc không có gì nổi bật nhưng cách thêu thùa không bình thường đúng không?"
"Quý phi tỷ tỷ nhớ rõ thật đấy." Mạnh phi không thể không kinh ngạc, "Bộ đồ đó là tự An Quý nhân thêu, nghe nói cách thêu cũng là tự nghĩ ra."
Đường Quả cười, không nói gì. Thật sự An Ngưng Hương rất có thiên phú thêu thùa. Nguyên nhân là, mẹ ruột An Ngưng Hương là một vị tú nương vô cùng xuất chúng, mà thiên phú của An Ngưng Hương thậm chí còn cao hơn cả mẹ mình.
Cách thêu nào, chỉ cần dạy nàng ta hai ba ngày đã có được kết quả.
Chỉ là vì nàng ta biết điều và khiêm tốn nên danh tiếng mới không truyền ra ngoài.
[Ký chủ, cô không định đối phó An Ngưng Hương à?] Hệ thống dường như đánh hơi thấy cái gì đó.
Đường Quả lắc đầu, "Không hứng. Chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/679703/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.