Sau khi làm lễ cúng Thổ thần và hạ huyệt xong, Tế Độ trở về phủ Định Viễn. Từ giây phút đó chàng nhốt mình trong thư phòng không cho ai vào, suốt ba ngày ba đêm không ra gặp ai, cũng không chịu ăn uống, nghỉ ngơi. Tuy vậy một ngày ba buổi bọn a hoàn vẫn mang cơm nước đến đặt trước cửa thư phòng cho chàng.
Một buổi chiều Tế Độ ở trong phòng sách lặng lẽ nhìn bức họa chân dung Mẫn Mẫn trên bàn, đôi mắt nàng to trên giấy vẫn như đang mong mỏi, đôi mắt ấy nhìn thư phòng, nhìn chàng, nhìn cái người với trái tim mà nàng đã cố hết sức vẫn không làm sao chạm vào được này. Ðâu đâu cũng đầy rẫy những rào cản, những bức tường ngăn chặn nàng đến trong tim chàng.
Tế Độ không thể nhìn bức họa được lâu, lật úp tấm tranh xuống bàn. Hình như chỉ cần không nhìn cặp mắt ấy là chạy trốn được tội lỗi phụ bạc, chạy trốn được sự cắn rứt của lương tâm.
Cửa thư phòng kẹt một tiếng rồi mở ra, Phi Nhi bước vào. . ngôn tình ngược
Phi Nhi thấy Tế Độ đang ngồi đằng sau chiếc bàn, ánh mắt chàng thẫn thờ, trong phòng vắng lặng, không một tiếng động. Tế Độ thẫn thờ nghĩ ngợi đến xuất thần, thậm chí chàng không nghe thấy tiếng bước chân Phi Nhi đi gần tới, mãi khi có một bóng người lắc lư ở trước mặt, chàng mới khẽ ngẩng đầu lên.
Tế Độ dùng đôi mắt ngập tràn bi thương nhìn Phi Nhi. Phi Nhi thấy chàng xanh xao, tiều tụy, nét suy yếu của chàng làm lòng nàng đau đớn.
Phi Nhi tiến lại trước bàn, trên bàn chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen-tinh-nhi-nu/947261/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.