Một thời gian sau vào một buổi tối Tế Độ từ phủ nội vụ về, chàng vừa đặt chân vào sảnh liền thấy Mẫn Mẫn ngồi bên bàn với vô số các món ăn bày biện trông khá bắt mắt.
- Chàng về rồi - Mẫn Mẫn nở một nụ cười rất tươi với Tế Độ, nói - Thiếp chờ chàng suốt cả ngày nay rồi đấy!
Đoạn nàng rót trà ra li:
- Chàng uống li trà này rồi ăn thử các món ăn thiếp nấu, chàng chưa bao giờ thử qua tài bếp núc của thiếp phải không? Ngoài những món ăn quê hương chàng thiếp còn nấu món canh yến chàng thích nhất nữa.
Thật sự Tế Độ không thích ăn ngọt, chả là lúc trước Nữ Thần Y nấu món canh đó cho chàng tẩm bổ khi chàng bị thương nên Tế Độ đáp bằng giọng đều đều:
- Ta có tấu chương cần phải xem tức thì.
Tế Độ nói rồi mặt chẳng có cảm xúc gì, hai mắt chàng vẫn như mọi hôm nhìn vào một khoảng không vô định chứ không nhìn những dĩa đồ ăn bắt mắt trên bàn hay Mẫn Mẫn.
Mẫn Mẫn thấy Tế Độ lạnh nhạt với nàng như thường lệ, nhưng nàng vẫn tiếp tục nở nụ cười với chàng, lên tiếng hỏi chàng ăn một chén canh của nàng mất nhiều thời gian lắm sao thì Tế Độ đáp chàng không đói bụng.
Tế Độ dứt lời đi về phía nhà sau. Mẫn Mẫn biết Tế Độ sẽ lại như mọi hôm, muốn tránh mặt nàng nên vào thư phòng sau đó ngủ luôn trong thư phòng không trở ra ngoài này. Mẫn Mẫn bèn đứng bật dậy, lao về phía Tế Độ, nhanh tới nỗi chân nàng va vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen-tinh-nhi-nu/947257/chuong-11-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.