Bấy giờ Nữ Thần Y chuẩn bị đi ngủ nên nàng mặc một bộ y phục khá mỏng, đứng dưới ánh đèn lồng treo trên hành lang những đường cong của nàng nổi rõ trong bóng đêm, thân hình nàng khiến bất kỳ người đàn ông nào nhìn vào dù có năng lực kiềm chế rất lớn cũng phải rung động.
Tế Độ đắm đuối nhìn Nữ Thần Y. Chàng chưa từng thấy nữ nhân nào đẹp như nàng, nàng đẹp lu mờ núi non, một vẻ đẹp không giống bất kỳ ai. Chàng không ngừng tự nhủ do tiền định của số mệnh mà chàng gặp nàng trên Thiên Sơn, một người con gái bé nhỏ như đoá hoa tuyết liên trắng trong và tinh khiết. Nàng là hiện thân của sự hiền hậu, thùy mị. Giữa cái lạnh đến tê người của mùa đông năm đó mà má nàng cứ hồng rực lên, cặp môi đỏ như tô son, hai mắt nàng long lanh, bên dưới hàng lông mi dày và cong, mày để tự nhiên, nàng đã nhìn chàng bằng ánh mắt vừa ngơ ngác vừa trẻ trung lại vừa đăm đắm hoang hoải một nỗi niềm...
Nhưng bây giờ diện mạo xinh đẹp đó của nàng đã không dành cho chàng nữa rồi, chàng không còn có cơ hội gì nữa rồi. Trái tim Tế Độ căng đầy một thứ tình cảm khó thể diễn tả bằng lời, một nỗi mất mát, một nỗi ngậm ngùi, bi ai, lại còn thêm đớn đau. Nỗi thương nhớ và mơ tưởng về nàng, mấy ngày vừa qua chàng cố ép mình chôn chặt tận đáy lòng nhưng lại không ngừng bị khơi dậy, khêu lên.
Nữ Thần Y cũng nhìn Tế Độ đăm đăm, nhìn chàng không chớp, nàng đâu phải gỗ đá mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen-tinh-nhi-nu/947252/chuong-9-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.