#81.
Dù trước đó đã biết nguyên nhân của những vết bầm kia là từ đâu ra, nhưng tôi không tránh được sửng sốt nhìn Ngọc Duyên.
Từ trong giọng nói của cô ấy cũng đủ mường tượng được khung cảnh đó có bao nhiêu là nỗi đáng sợ.
Ngọc Duyên từng nói rằng: Phong Dương cũng yêu cô.
Tôi trong lòng bỗng dưng cảm thấy chua chát.
Tình yêu của Phong Dương thật giống như một loài cầm thú. Chỉ khi con thú đó bình tĩnh thì mọi thứ mới nằm ở mức bình thường nhất. Nhưng nếu nó đang trong trạng thái điên cuồng thì hoàn toàn không thể khống chế được hành động thô bạo của mình.
Phong Dương chính là như vậy.
Tuy vẫn được coi là tình yêu nhưng tôi không thể hiểu được yêu ở đây là yêu cái gì?
Thể xác thôi ư?
Ngọc Duyên lại cầm ly cam vắt lên uống một ngụm, sau đó hít sâu vào một hơi: "Đêm hôm qua Phong Dương uống say. Lúc trở về nhà thì đã gần như không còn biết gì nữa. Tôi thấy vậy mới đi đến giúp anh ta một chút, không nghĩ anh ta lại nổi cơn muốn quá đáng. Tôi không đồng ý, anh ta liền đánh tôi."
Dừng lại một chút, cô ấy bật cười, nụ cười so với quả táo xanh còn nhạt nhòa và chua chát hơn.
"Cô biết anh ta từng nói gì với tôi không? Phong Dương từng nói anh ta rất yêu tôi, cho dù tôi có càn quấy thế nào anh ta cũng sẽ chấp nhận tha thứ. Tuy đôi lúc anh ta sẽ giống như một con người khác, ngược đãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-y-tinh-yeu-va-dam-me/3132957/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.