Editor: Đào Tử
______________________
Thanh Long không kháng cự kiểm tra.
Nó ra khỏi gian kiểm tra, người ngoài cửa đưa cho nó một cái thẻ.
Thanh Long ngẩng đầu ưỡn ngực, giống như chiến sĩ tiếp nhận huân chương ban thưởng, hơi duỗi cổ, ra hiệu người khác giúp nó đeo lên.
Tấm thẻ của nó là đặc chế, so những người khác nhiều thêm một dòng.
Kiểu dáng tấm thẻ đồng bộ với người sống sót, mặt sau là quốc kỳ, mặt trước bên phải là mặt Thanh Long, bên trái viết thông tin cơ bản.
Thanh Long nghiêm túc nhìn chính mình phía trên một chút.
"Mình đẹp hơn trên đây nhiều."
"Thanh Long" trên thẻ không uy vũ soái khí như mình, chân dung nho nhỏ không toát ra khí thế to chà bá của nó.
Tự thẩm bản thân đẹp trai xong, lại xích đầu to lại gần, ánh mắt rơi vào chữ trên tấm thẻ.
"Em biết chữ?"
"Đương nhiên biết..."
Thanh Long nói lời này không mang nhiều khí lực.
Nó biết trên mặt thẻ là "Thanh Long", còn biết cách viết chữ Long phồn thể!
Nó không có mù chữ...
Chỉ là chữ nhận biết không nhiều lắm thôi...
Bùi Diệp cũng không truy vấn, cô bảo Thanh Long cất kỹ tấm thẻ, chuẩn bị đi đại sảnh giao nhiệm vụ, kết toán điểm cống hiến ngày hôm nay.
Giờ này đại sảnh nhiệm vụ không có mấy người, gần như không nhìn thấy bóng đội ngũ người sống sót.
"Tôi giao nhiệm vụ."
Bùi Diệp gõ cửa sổ một cái, nhắc nhở nhân viên công tác ngủ lệch đầu tỉnh một chút.
"Hả? Giao nhiệm vụ?"
Nhân viên công tác dùng tay lau mặt một cái, miễn cưỡng lên tinh thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-xuyen-cham-sau-khi-dai-lao-ve-huu/1147134/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.