Chương 14. Hắn yêu Bạch Thanh Nhan nhiều năm như vậy, đến hôm nay mới tính là lần đầu tiên hiểu rõ người này.
Trong phòng trầm mặc thật lâu, chỉ có thể nghe được thanh âm hít thở của Kỷ Ninh. Từ ban đầu hổn hển thở dốc cho đến dần dần bình ổn. Hắn chậm rãi đứng rậy, nằm ở trên thân Bạch Thanh Nhan. Hắn đưa tay vuốt ve gương mặt người kia. Ấm áp, còn sống sờ sờ.
"Ngươi đến rồi."
"Ngươi là nghe nói ta muốn kết hôn, cố ý chạy đến ngăn cản ta sao?"
"Ngươi yên tâm."
"Ta tuyệt sẽ không thích ở bên trên người khác."
"Ta chỉ là vì muốn dụ ngươi đến... Ngươi tức giận, không muốn gặp ta. Thực tế ta rất sợ, sợ cả đời này ngươi cũng không chịu gặp lại ta."
"Cho nên ngươi đừng đi, có được không?"
Từng tiếng ứa máu*, thỉnh cầu đau đớn lại hèn mọn. Kỷ Ninh cẩn cẩn thận thận, chỉ sợ một câu chọc giận Bạch Thanh Nhan khiến y phẩy tay áo bỏ đi mất.
*Bản gốc là "khấp huyết": Chảy máu mắt, đại ý đau đớn đến cùng cực.
Bên trong tân phòng, là trầm mặc thật lâu.
Ánh mắt Bạch Thanh Nhan chậm rãi lướt qua trên mặt hắn. Y cắn chặt răng, cả người kéo căng thành một cây cung... Y quay mặt qua chỗ khác, đây là im ắng kháng cự.
"Để ta nhìn một chút... Để ta nhìn ngươi."
Kỷ Ninh vươn tay, vuốt ve cần cổ Bạch Thanh Nhan. Vết chai trên đầu ngón tay hắn cọ sát qua chóp mũi Bạch Thanh Nhan.
"Không được đụng vào ta."
Thanh âm Bạch Thanh Nhan khản đặc, tựa như sâu bên trong cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-tru-tam-chi-toi/246456/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.