: "Đóng hết các cửa lại. Đừng để người ngoài nghe thấy tiếng nó."
Người phụ nữ vừa ra lệnh vừa túm tóc trên đầu người trên đất giật kéo, lôi nó xềnh xệch về một chỗ rỗng rãi.
Cửa chầm chậm đóng lại.
Được rồi, có thể dừng ở chỗ này thôi.
Số 23 xoa xoa hai bên thái dương, thở dài một tiếng.
Dạo này cứ rảnh một chút là ký ức khi còn ở Đỗ gia hiện lại mơ mơ hồ hồ, khiến đầu nàng đau không chịu được.
[ Chủ nhân. ] Nhị Tam thấy nàng như vậy thì lo lắng gọi [ Người ổn chứ? ]
: "Ta nghĩ là ổn." Nói vậy nhưng thanh âm nữ tử vẫn mang theo mệt mỏi nặng nề.
Số 23 tựa lưng vào ghế nhìn màn hình máy tính trước mặt. Lẳng lặng duỗi tay tiếp tục gõ chữ. Thuận tiện còn có thể giao tiếp với Nhị Tam giải sầu.
[ Chủ nhân, có một điều ta vẫn luôn thắc mắc. ]
Ngươi có thể hỏi.
[ Rõ ràng Lăng Triệt là nam. Sao người lại hay gọi hắn là vợ vậy ạ? ]
Vì ta thích danh xưng thân mật kiểu vậy đó.
[ Dạ? ]
Đùa thôi.
Gọi như vậy không hẳn vì ta coi hắn là kẻ yếu đuối gì cả.
Gọi như vậy vì chỉ cần nhìn người đó thôi ta cũng muốn đem về bảo vệ chặt chẽ.
Ta chỉ muốn hắn cảm thấy hạnh phúc.
[ Chủ nhân, người hiện tại có hạnh phúc không. ]
Đương nhiên. Hiện tại ta có Lăng Triệt mà. Ta cảm giác rất vui vẻ.
[ Chủ nhân, người có muốn làm gì nữa không? Đã vui vẻ rồi thì cần cố gắng thêm nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-nu-phu-luu-manh-vat-hi-sinh-mau-phan-kich/3912138/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.