Kiều Nghiệt không đăng Weibo, hắn không muốn những người đó đến phiền cô.
Cuối cùng vẫn là Chu Ý đăng lên, nói Đường Quả đã chết bệnh,
Dù thế nào đi nữa, là người đại diện của Đường Quả, cần phải cho đại chúng biết tin.
Tô Hòa quen thói nghỉ ngơi sẽ xem Weibo, vừa nhìn thấy mấy chữ "Đường Quả chết bệnh", máu toàn thân gã chảy ngược, gương mặt tái đi, cả người suýt nữa gục xuống.
"Ảnh đế Tô, anh không sao chứ?"
Tô Hòa run run cầm điện thoại, bắt lấy người bên cạnh hỏi, "Cô ấy đi rồi, đây là giả đúng không?"
Những người khác cũng mới biết rằng ảnh hậu Đường Quả chết bệnh.
Đối diện với Tô Hòa, họ trầm mặc.
Tô Hòa tìm đạo diễn, nói, "Xin lỗi, tôi muốn xin nghỉ một ngày."
Ai cũng biết ngày nào Tô Hòa cũng lướt Weibo của Đường Quả, đạo diễn đồng ý. Tô Hòa không thay quần áo, cũng không tẩy trang, vội lái xe như bay đến biệt thự của Kiều Nghiệt.
Lúc gã tới nơi, đã có rất nhiều người.
Kiều Nghiệt đứng trước cửa, cả người âm u, còn âm u hơn cả trước khi gặp Đường Quả.
Vợ chồng Lương Triều đứng một bên, trên mặt cũng là khổ sở. Hốc mắt Chu Ý hồng hồng, nước mắt không kiềm được mà rơi xuống.
"Tôi... Tôi có thể thấy cô ấy không?" Tô Hòa nói khiến Kiều Nghiệt chú ý.
Kiều Nghiệt liếc gã, "Không."
Tô Hòa cười khổ, "Là tôi cầu xin xa vời rồi."
Gã không biết vì sao mình lại đến. Gã muốn hỏi thêm, bên ngoài chợt xuất hiện phóng viên. Gã nhíu mày lại, rất nhanh đã biết những phóng viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/679993/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.